Column 1 of row 1 | Column 2 of row 1 |
Column 1 of row 2 | Column 2 of row 2 |
Thánh Ngôn Sưu Tập 1925-1934 | Thánh Ngôn Sưu Tập 1946-1956 |
1. Huyền Khung Cao Thượng Đế
Chào chư Chức sắc Thiên phong Cửu Trùng Đài và Hiệp Thiên Đài.
Hộ Pháp ! Bần đạo để lời cám ơn.
Tiếp Đạo ! Em nâng loan có Qua giúp sức, Chí Tôn giáng dạy. THĂNG.
Thầy chào các con,
Thầy đã hết lòng cầu khẩn Lý Thái Bạch cho các con, song chánh trị đạo là quyền đặc biệt của Thầy đã ban cho nó, lại gặp buổi khó khăn, chinh nghiêng, rối rắm, nên nó phải giữ nghiêm luật pháp, khó nỗi tuân vì.
Thầy đã sai Trung đến yết kiến nó đặng cầu rỗi cho toàn Hội Thánh, nhưng đặng hứa có một điều là thâu nạp cả sớ cầu phong, nhưng dặn buộc những kẻ ấy phải trọn hiến thân cho Đạo. Hộ Pháp dẫn đến trước mặt nó từ người đặng cho nó định phân phẩm tước.
Tắc ! Con nghe Thầy dặn: Con ngày nay đã cầm sanh mạng của Đạo nơi tay, con lại đủ quyền năng đạo đức với nghị lực tinh thần, con phải có dạ yêu thương những người vô duyên bạc phước.
Con cầm một cây phướn Chiêu hồn đi đầu Thánh thể của Thầy thì con phải nhớ đường trường sơn hải, nguy hiểm khó khăn của bước thiêng liêng là dường nào, rồi chậm chậm dừng chơn đợi đoàn con dại của Thầy với nghe. Con ráng lấy chút dạ từ bi chở che đứa bịnh, ấy là con làm ơn riêng cho Thầy đó.
Giáo ! Con đặng phong vào chánh vị Bảo Cô Quân. Thầy cậy con một điều là để hết dạ yêu thương, binh kẻ hèn, giúp người khổ. Con nắm lưỡi gươm huệ kiếm đặng dẹp lối chông gai cho Đạo êm đềm bước tục. Ấy là trách nhậm khó khăn nhưng cũng là phương làm con nên vinh diệu.
Tắc ! Con phải tuyên bố lịnh Thầy cho nhơn sanh đều biết nghe. Con đã cầu xin, lần lượt Thầy sẽ ban chức phẩm.
Trọng ! Con phải về Tòa Thánh đôi hồi cho Lý Thái Bạch có bề hành chánh nghe.
Thầy ban ơn cho các con. THĂNG.
2. Cao Thượng Phẩm
Chào chư Chức sắc Thiên phong Cửu Trùng Đài và Hiệp Thiên Đài.
Bần đạo cùng Thượng Trung Nhựt đã cầu phong cho toàn Hội Thánh, nhưng Đức Lý Giáo Tông còn thấy lắm cớ vị tình, nên người nhứt định đến chính mình người lựa chọn.
Tiếp Đạo, em gắng nâng loan, có Qua trợ lực nghe.
TÁI CẦU:
Chào Hội Thánh Cửu Trùng và Hiệp Thiên.
Lê Tiếp Thế ! Bần đạo cậy hiền hữu cho chư tân vị thăng cấp vào hầu Lão.
Lão mừng cho đó ! Chư hiền hữu khá biết rằng: lập vị với công nghiệp vẫn dễ, tạo phẩm với tâm đức vốn khó, vì công nghiệp là thể, tâm đức là hình, cõi Thiên xa cảnh tục. Lão ước sao cho chư hiền hữu nương nơi chức trách cho đủ tài hay phòng lập cao Thiên tước. Lão nói thật rằng, chỉ do tâm đức mới mong cho Lão chấm phong thưởng.
Thượng Thành Thanh khá hiểu nghe. Lui.
Hiền hữu Hộ Pháp ! xin cho Lão đình đãi lại hai năm Sớ cầu phong cho Giáo Sư và Giáo Hữu.
Lê Tiếp Thế ! Cho bậc Lễ Sanh vào từ người hầu Lão.
(Lễ Sanh Thượng Dược Thanh bạch thầm về việc vợ của ông đã qui liễu, nay ra thế nào?)
- Hiền hữu an tâm, nội cơ đã đặng qui hồi cựu vị nhờ ân đức Chí Tôn thăng phẩm.
Phạm Môn, mời vào hết.
Lão để lời khen đó, chư hiền hữu khá nghe:
Đặng thọ giáo với một sư gia hữu đức hữu tài thì khá gắng giữ phẩm hạnh đặng nêu gương cho sanh chúng nghe.
Bần đạo để lời tạ ơn Hộ Pháp.
Cương, Giáo Hữu phái Thượng; còn cả thảy đều là Lễ Sanh phái Thượng.
Hộ Pháp bạch: - Xin phong thưởng cho học tu và phái Đường nhơn.
- Xin Hộ Pháp cho Lão huyền cơ đặng chuyện vãn tính toán với Chưởng Đạo Nguyệt Tâm điều ấy.
Âu Dương Tu, Thái Phối Sư (Thái Tu Thanh), còn bao nhiêu là Giáo Hữu phái Thượng.
Lão ban ơn cho Hội Thánh Đường nhơn thành lập.
Lão cám ơn chư hiền hữu.
THĂNG.
3. Chưởng Đạo Nguyệt Tâm Chơn Nhơn
Cười . . . Khi nãy có Thượng Phẩm và Quyền Giáo Tông nơi đây, song hai vị mới hộ tiếng nữ phái. Cười . . . Quí hóa dữ ha !
Thưa Hộ Pháp, Bần đạo để lời chia vui cùng Ngài. Khi hôm qua, nhờ có Thánh chỉ Chí Tôn nên mới đặng rộng đường xuất Thánh.
Bần đạo có để lời trân trọng cầu thưởng cho học tu nên mới đặng cao phong phẩm giá. Cười . . .
Phẩm trật rắc rối khó nói rõ, nhưng chia ba: Pháp, Đạo, Thế, thì theo sự hiểu biết của Bần đạo như vầy:
Lợi và mấy vị kia là Sĩ Tải của Hiệp Thiên Đài mà thôi.
THĂNG. (ĐS.II.319)
TÁI CẦU:
Chào chư Đạo hữu Bạch Vân.
Thưa cùng Hộ Pháp, Ngài làm ơn mời dùm anh Mắc Phong đứng dậy, rồi Bần tăng sẽ thổi gió qua Tàu.
À ! Khi hôm qua Bần tăng hữu hạnh nghe đặng luận đàm của Lý Đại Tiên cùng anh Nguyệt Lão. Cười . . . Cha chả ! Họ nghe tiếng Nguyệt Lão đây, họ dâng sớ vào Ngọc Hư xin đày mình đi ông cống mà chớ !
Lý Đại Tiên hỏi Thánh lịnh dạy phong cho họ Âu Dương thế nào, thì Ông Nguyệt nói rằng: Trung Huê triêm ngưỡng Phật giáo nhưng tùng Nho chuyển luật nên ít nạp dụng tân thể chơn truyền, nhưng công nghiệp thật của họ Tu là đoạt chút huệ quang, hiểu khai tân thế, nên đã nhứt tâm nhứt đức nạp thân vào cửa Đạo, phổ hóa chơn truyền, nên đặng Ngọc Hư phong tặng;
Song chánh sách ông Nguyệt thì chỉn lợi dụng lòng hảo hiệp đồng tình của dân Trung huê mà lập nền vinh diệu danh thể cho họ Phong (Phong Chí) mà thôi, bởi vậy cho nên người xin y phẩm Chí Tôn tiền định là chức Phối Sư đặng lập xong Hội Thánh cho vững vàng tạo trí khách nhơn tài phòng giúp hay cho Phong Chí.
Anh Mắc Phong phải khởi đi Bắc, rồi lần loán đến ranh Tàu, rồi sẽ nhập Trung qui thiên hạ. Ấy là cơ quan độc thiện, phải để hết trí não tinh thần năng giao thân cùng đám chệt đa nghe.
Nếu anh khó tính thì tức cấp đến hiệp sức với đám Đường nhơn đặng lập thành Hội Thánh, rồi lần hồi cho đám kiều cư trở về tổ quốc truyền bá lần lần. Qua mãn Thu anh đi Trung quốc.
Thưa Hộ Pháp, theo ý Bần tăng hay hơn là Ngài cho anh Phong Chí cầm đỡ quyền Đầu Tỉnh Đạo Chợ Lớn, thế cho Thượng Vinh Thanh thì sắp đặt phận sự người mới tiện.
THĂNG.
4. Sun Sen
Chào chư vị Đại đức, Âu Dương hiền đệ và Từ Huệ. Bình thân.
Bần đạo tưởng chẳng cần nói rõ thì Âu Dương hiền đệ cũng đủ hiểu rằng: quê hương của chúng ta ngày nay vì tấn bộ trong đường vật chất văn minh nên đạo đức như ra phế hủy.
Hại thay ! Tinh thần Trung huê từ trước chỉ nhờ đạo đức mới bảo thủ giống nòi, vững gìn đại quốc. Nếu đạo đức tiêu hao thì thế nào an quốc, vì trên 500 triệu sanh linh chỉn coi đường danh là quí, nẻo lợi là hơn, thì trường tranh đấu thế nào không náo nhiệt.
Hễ có tranh đấu ắt có nghịch thù, hễ có nghịch thù thì ngoại bang xúm xui mưu làm loạn, loạn thì nhược, nhược thì vong, vong hưng Tàu đều do trị loạn, trị đặng chỉ nhờ Đạo, Đạo thạnh mới mong mỏi nước hưởng thái bình.
Hiền đệ nghĩ đến điều ấy, rồi mới biết phận sự dành để cho hiền đệ rất nên yếu trọng. Ấy là tương lai ngày sau. Còn buổi nầy nương ngụ hải ngoại kiều cư, hiền đệ gắng qui tâm liên lạc, giúp khó trợ nghèo, ấy là ơn sâu của hiền đệ thi ra cho người đồng xứ.
Khá để lòng rằng: Tàu là Việt Nam, Việt Nam là Tàu, cũng chung huyết khí đa nghe.
THĂNG.
5. Đức Quyền Giáo Tông
Chào mấy em.
Hộ Pháp hỏi: - Phải Anh lớn hay không ?
- Phải. Cười . . . Mấy em an tâm, có Qua chăm nom mọi việc.
Cười . . . Buổi khó khăn đã mãn, chỉn còn một đôi điều cực trí cùng kẻ tà tâm. Qua với Đức Lý Giáo Tông đương liệu phương day trở, trong ít lâu đây sẽ đặng thấy về cơ quan qui nhứt.
Hộ Pháp ! Em cứ thi hành luật pháp, chấn chỉnh Đạo quyền, như vậy thì trúng Thiên thơ và chánh sách trừ tà khử mị. Tờ sớ của em mật đề, Đức Lý Giáo Tông trọn phê chuẩn, nhưng người có than rằng: Thánh thể của Chí Tôn sẽ còn lâu ngày mới nên tốt đẹp.
Trong cuộc phong thưởng qua rồi, người nói rằng em thì chỉ coi công nghiệp, còn người thì dụng tài đức, mà hại thay ! hễ có công nghiệp thì phần đông lại vốn bất tài nên không giá trị chi cả. Vậy hai lần sau đây, em gắng để ý tuyển tài tuyển đức đa nghe.
Hộ Pháp: - Phần em thì tuyển công nghiệp được, chớ về phần tài đức thì em không thế định đặng.
- Đặng chớ, nếu mấy em muốn thì cho Qua dự tuyển với, trước khi trình diện cùng Đức Lý Giáo Tông.
Hộ Pháp: - Còn việc anh Đốc phủ Đường, sao em không thấy ảnh nói chi hết ?
- Cười . . . Qua đã dùng hết sức bình sanh vì cựu căn của nó, nên bào chữa giữa Ngọc Hư, nhưng nó kết lắm điều oan nghiệt, nhứt là về mặt dục tình. Ngọc Hư muốn biếm, hại nỗi nó vô công nghiệp nên khó quá chừng.
Thật Qua tiếc cựu vị của nó quá ! Em nói dùm lại với nó rằng: Qua gởi lời nhắn nó ráng hành đạo vô vi, lo phổ độ thì hoặc may qua sang năm, Qua lo xong cho nó và nói Ngọc Hư định cho nó thêm 3 năm nữa, nghĩa là 65 tuổi mới đoạt vị.
À ! Em viết thơ cho Phủ Hóa nói rằng: Qua biểu nó về.
- Em đã có viết nhiều cái thơ mời ảnh về nhưng ảnh không trả lời chi hết.
- Ậy, thì rằm tháng 7 biểu nó về cho Đức Lý Giáo Tông nói với nó.
- Em ngán mấy người đó quá !
- Không hệ gì đâu mấy em à ! Trợt vỏ dưa thấy. Cười . . . Sợ gì, hễ bậy thì em có sách đuổi nữa. Cười . . . để đó cho Qua. Cười . . . Thằng Tép rộn dữ đa mấy em à.
Khai Pháp: - Nó làm gì ở ngoài đó anh ?
- Khá lắm ! song Qua dặn Hộ Pháp chăm nom coi tốp máy nó lại lần đi nghe. ROBIN đương tính mua nó làm dưỡng tử đa. Cười . . .
THĂNG.
TÁI CẦU:
Bần tăng chào chư vị.
Khai Pháp Chơn Quân thính:
Bần tăng thậm cảm. Cũng một cơ đời không phương tận thức, hỏi chiTàu Nhựt đương nhiên. Bần tăng e cho khoảnh đất Việt Thường nầy cũng không xa khói lửa.
Than ôi ! Cơ nghiệp một kiếp sống của Bần tăng lập triều Dân quốc, rồi đây sẽ thấy tiêu tàn qui hồi đế nghiệp mà chớ !
Thì cũng bị hám vọng cá nhân, vong nền công chánh, xúm nhau kẻ vị thân, người vị kỷ mà đạp đổ một xã tắc giang sơn thành lập thì có lạ chi tai mắt của đời phòng toan để luận.
Dân Tàu dưới quyền dân trị, vạn quốc liệt cường khó phương áp bức hơn dưới đế quyền.
Ôi ! Thời thế biến dời bởi nhân dân tàn hại, dầu tay Trời cũng khó bề trừ đặng. Do mưu vạn quốc Âu châu, nhưng rồi sau đây cũng sẽ phục huờn dân trị.
Chúng ta đặng hữu hạnh hữu phúc, nhờ tai ách ấy mà sanh ra Tàu - Nhựt liên minh. THĂNG.
TÁI CẦU:
(Tới phiên Bát Nương giáng cơ, Phong Chí bạch xin Tiên Cô dìu dắt cho tròn phận sự nơi Chợ Lớn, kế Âu Dương Tu quì lạy bạch chi đó. . . .)
Cười . . . Nhiều điều mấy anh lo lắng mà không nghĩa lý chi hết. Em nói dứt là phàm. Thôi đứng đi mà !
Cười . . . Hễ theo nghĩ nghị cho vừa phàm tánh thì mấy anh ở đây cho tới tận thế cũng phải nghĩ hoài. Thôi bỏ phứt đi cho khỏi nhọc trí.
Làm thi chơi nè !
Ai coi đời đáng gì mà làm bộ dữ vậy hử ?
THĂNG.
6. Đức Quyền Giáo Tông
Ê ! Tụi bây luận nhiều điều hay quá !
. . . . . . . . . . . . . . .
Chớ ai cà !Tao đợi bây nãy giờ. Luận lão võ rồi nói chuyện đời chơi. Ê, coi chừng tao cho bài mắc đa !
Cơ quan chuyển thế là gì ? Cái ảnh hưởng của cơ quan ấy đối cùng quốc dân xã hội mình ra sao ? Mấy em phải biết thiệt chắc mới có can đảm mạo hiểm cùng Đạo và hội hiệp tâm lý làm một thì sự kết quả mau chóng và mỹ mãnđặng.
Qua tưởng sự phản khắc sanh lẽ nghịch thù của Qua đã chịu buổi nọ với TRANG, TƯƠNG, THƠ, HẬU, DIÊU, CƯ và nhiều em khác nữa thì chẳng do đâu khác hơn là phương diện hành động bất đồng, lẻ loi tâm đức.
Vậy muốn trừ hại ấy, chỉn có một phương là cố tâm tìm sự thật của tâm lý mỗi người, rồi tương thân tương ái với nhau mới đặng.
Mấy em nên nghĩ đến điều cần yếu nầy là dầu cho số con cái của Chí Tôn là bao nhiêu, nếu thoảng đặng hòa thuận nhau hay là nghịch lẫn, chỉ do nơi khuôn viên gương mẫu của mấy em mà thôi.
Qua nhớ lại rằng, có một phen Qua để lời ước vọng rằng: Nếu toàn hết Hội Thánh thay vì lo tư danh tư lợi cho mình, ráng nâng cao giá trị của kẻ cầm giềng mối thì mới thắng đặng cường quyền, trừ bạo ngược.
Ê Tép ! Em thấy bằng cớ rõ ràng rằng: Noi cơ quan loạn đạo mà nhiều kẻ đồ mưu tự lập lấy mình, y như lời Tôn Sơn Chơn Nhơn lấy Hoa triều mà tỷ thí. Nam cũng vậy mà nữ cũng vậy, chỉ mong mỏi tìm quyền.
Mấy em ở Hiệp Thiên Đài là tay bố thí quyền hành, chớ không phải tay lượm mót. Lập nên cho người chớ chẳng vì người sắm cơ thể hay cho Đạo mà không tùng Đạo. Ấy là cơ bí mật quyền lực vô biên của mấy em.
Hộ Pháp, xin để trọn tâm suy nghĩ điều nầy thì lưỡi gươm huệ của em còn bén, còn hay hơn nữa.
Ê ! Khi nào tao thiệt rảnh, sẽ đến thuật lại những điều tao thấy nơi cảnh Hư linh cho bây nghe kẻo bây nói thằng già nầy về vô ích.
THĂNG.
7. Thượng Trung Nhựt
Chào mấy em.
Mấy em sao không ở Tòa Thánh cầu Kinh, lại về ngoài nầy ?
Hộ Pháp bạch: - . . . . . . . . . . . . . . . . . .
- Chưa. Còn Kinh Phổ Hiền, Kinh Từ Hàng và Kinh Nhiên Đăng.
Hộ Pháp bạch: - . . . . . . . . . . . . . . . . . .
- Mấy vị Phật không giáng nơi nào khác hơn Tòa Thánh. Trễ rồi, thôi thì nghỉ đặng hai em dưỡng thần, song đừng chơi quá đa nghe. Còn nhiều, song bây giờ đây có ba vị ấy là cần kíp vì là phép siêu hồn.
Tám ! Mấy Bà Diêu Trì biểu em nán đợi đặng cho Kinh, rồi họ sẽ tái giáng. Cười . . .
Giỏi chọc hoài, có Thánh Màng theo Qua muốn giáng cơ nói chuyện. Qua ngày mai sẽ có mặt trong lúc cho Kinh.
Kiếu mấy em.
THĂNG.
TÁI CẦU:
Thưa, chào Sư phụ và Sư thúc, cùng quí vị Thiên phong.
Thưa Sư phụ,
Anh Tư Nhượng hôm nọ Thiên thơ không định cho anh đi Giáo Thiện, không cho bắt thăm. Nay con thấy không cho anh đi vì bịnh hoạn thì tội nghiệp lắm, xin Sư phụ làm ơn cho anh hành đạo ở Vũng Tàu Bà Rịa thì có thế đặng anh hứng hải khí dưỡng bịnh luôn. Còn đi Sóc Trăng thì để cho anh Tám Viện đi.
Sư phụ nói lại dùm rằng, con có gặp Chị Tư, người hứa rằm tháng mười sẽ xin phép giáng cơ thăm viếng anh và các bạn Phạm Môn, anh Sáu và Bảy, anh Tư, em Thọ. Xin phép Sư phụ cho mấy em nhập chánh danh kỳ nầy.
Con tiếc vì không hình hài giúp sức Sư phụ trong buổi khó khăn nghèo cực nầy. Lụy . . . .
Mấy anh nhớ trước khi đi Giáo Thiện, cầu em giáng cơ chuyện vãn đôi điều nghe.
Cám ơn Sư phụ và Sư thúc.
THĂNG.
8. Bát Tiên
1ère séance:
THĂNG
2ème séance:
THĂNG
3ème séance:
Chào mấy anh lớn và mấy em. Cười . . .
Tôi đặng về cùng mấy Cô Diêu Trì, ngày nay đặng đi chơi thiệt sướng quá ! Tôi để cơ cho ông Hoài.
THĂNG
4ème séance:
Em chào mấy anh lớn. Em đến vì có lịnh Cửu vị Tiên Nương mời. Xin nhượng bút. THĂNG
5ème séance:
Chào chư Thiên vị.
Con Phong Chí, thầy đặng Cửu Nương mời hội yến nên đến gặp con luôn thể. Một lát nữa, thầy có điều nói chuyện với con.
THĂNG.
6ème séance:
THĂNG
7ème séance:
THĂNG
8ème séance:
THĂNG
9ème séance:
Thượng Thành Thanh, một chút nữa, Bát Nương sẽ mách miệng vì sao người chẳng dự mời.
10ème séance:
11ème séance:
12ème séance:
13ème séance:
14ème séance:
15ème séance:
16ème séance:
Đó, anh Thành riêng hiểu lấy.
17ème séance:
18ème séance:
Lạ chưa ! Khách đến mà không kẻ mời, mấy anh làm em thẹn quá !
Nhị Ca, mời chớ !
19ème séance:
Cha chả ! Mấy chị kia giao trách nhậm cho thi mỗi người về phần em, nhưng ngặt nỗi đông mà lại không trật tự, lộn xộn quá chừng. Vậy, em đình đến rằm Trung Thu sẽ hầu việc. Em nhượng bút cho mấy vị khách.
THĂNG.
20ème séance:
Phong Chí ! Trần Tháo ! Hai con nghe thầy dặn: Danh thể của Bạch Vân Động do nơi lòng trung thành của các con mà đặng quí trọng hay là khinhrẻ.
Phong Chí bạch: - . . . . . . . . . . . . .
- Con Phong Chí ! Khi con về Bắc, nhớ để lòng nơi hang xưa ổ cũ của các con nghe. Con sẽ đủ trí thức và ân huệ thiêng liêng đặng làm cho rỡ danh Bạch Vân Động, tức là Bạch Vân Am của thầy tại thế đó.
Phong Chí bạch: - Nếu con làm không xong, nguyện tái thế.
- Muội lắm con ! thầy chưa dễ cho các con đến đỗi ấy.
THĂNG.
21ème séance:
Đệ tử xin Sư phụ và Sư thúc ra ân phò loan tại Phạm Nghiệp đặng con chuyện trò với mấy vị Giáo Thiện là bạn yêu thương của con thì con lấy làm hạnh phúc lắm.
Xin chờ Bát Nương, ông Phối Sư nghe.
22ème séance:
Đờn và ngâm thi chơi mấy bạn, có khách tri âm mà.
THĂNG.
23ème séance:
Em may nghe đặng câu đờn thê thảm, tiếng ngâm ngọt ngào nhắc nỗi tâm tư kiếp sanh buổi nọ.
Ôi ! Đời ôi ! Mi đã làm cho thiếp phải chịu đau đớn với mi dường nào ? Đáng lẽ thiếp phải oán hận chê bỏ mi mới phải, nào dè khối tình thâm trọng nơi tâm thiếp là nơi bí mật mà mi đủ quyền hành năng lực khươi mở áo ngoài nó ra để lòi trái tim thân ái của thiếp.
Ôi ! Câu hờn giọng thảm ai khéo bày trò. Ôi ! Tánh hoài tình ai gây nên mối ? Cái đời đã gọi là vô vị mà ai dè cho tới bậc Thần Tiên thoạt trông đến cũng phải nghiễm nhiên yêu trọng.
Hỏi cái trọng ấy do đâu nói thử ?
Thưa Nhị tỷ, đứng dậy hiểu câu hỏi của em rồi trả lời coi trúng chăng cho em học với.
Đứng dậy mấy em, con Tranh.
Cười . . . Vì THƯƠNG mà thôi, Nhị tỷ ôi !
Thiếp rủi qui Tiên trước cha mẹ. Thiếp nhớ mơ màng lại thì chính bởi thương cha nhớ mẹ mà khổ lúc xuất hồn, còn các bậc Thần Tiên thì cũng ngùi ngùi nhớ kiếp sanh chịu khổ mới đoạt vị cao thăng. Nhớ nỗi khổ ấy lại mặn nồng bằng mười nhớ tình sinh dục.
Vì cớ nên hoàn thuốc nhiễm trần đã thấm vào cốt tủy như ghiền thuốc ghiền trà, hễ mùi nó vừa bay ngang qua mũi thì đã nhắc nhở những kiếp luân hồi chịu thảm sầu cùng thế sự.
Bởi vậy, Thiên điều đã hiểu sơ yếu nên định Pháp rất nghiêm: Hễ nhiễm trần thì sa đọa.
Ôi ! Những bậc cao siêu như hàng Tiên Phật ngày nay đương mang cốt nhục thi hài, đã chẳng đủ phương chống cự, đối thủ với dạ thương đời, nên cam thọ phận, phòng nêu gương vị chúng sanh hơn vị ngã, để lưu tánh đức cho đời, dụng làm cơ quan bảo tồn sanh mạng. Em tưởng chỗ cao kỳ nơi cõi Hư linh chỉ có một điểm là TOÀN ÁI mà thôi.
Mấy em mong cho hàng phụ nữ để trọn tấc dạ thương nhau thì dầu cho mấy từng Trời nhặt nhiệm thế nào cũng đi tới.
Em luận dài quá làm cho mấy chị mấy em mệt, xin cam lỗi.
THĂNG.
24ème séance:
Em đã nói khi nãy rằng, rằm Trung Thu em mới cho thi.
Hộ Pháp: - Cho Đạo hữu thi.
- Ối ! Cái anh “Hòa thụng” nầy nhơn nghĩa gì mà xin thi cà? Em nghe họ nói Bát Nương thế nầy Bát Nương thế nọ, lẽo mép quá !
Anh Phật mập, làm thi cho ông Hòa thụng đi.
Hộ Pháp: - Qua làm một câu, em một câu ?
- Nói thiệt chơi ?
Bát Nương:
Thanh nhàn ai khéo phớm trần tâm.
Hộ Pháp: - Em mở vậy biết làm sao mà tiếp.
- Cười . . . Thôi, em cũng chịu khó nối nữa đặng coi tài ông Hộ.
Đường hoạn trông xa thú vị nhầm.
Hộ Pháp: - Không biết đề.
- Cười . . . Thiệt xảo.
Anh làm bốn câu sau đi.
Hộ Pháp: - Anh nhượng cho em làm trọn bài rồi anh sẽ họa lại.
Cười . . . Anh sửa soạn miệng đặng ngâm con cóc trong hang.
THĂNG.
9. Đoàn Thị Điểm
Em chào chư Đại huynh.
Em để lời cám ơn Lê Chơn Quân vì em lo đất Bắc. Cười . . . Em nói thố lộ, xin Lê Chơn Quân miễn phiền.
Thiếp hèn lâu quên thi phú văn từ rất nhiều, nhưng nay vì có lịnh tôn sư của thiếp là Thất Nương giao Văn Minh Điện, nên gắng tận tâm lo cho ra vẻ đẹp, xin chư đại huynh giúp sức.
Cười . . Thiếp có điều ngại ngùng muốn xin lịnh chư đại huynh, nhưng chẳng biết có vui lòng nạp lời chăng ?
Hộ Pháp: - . . . . . . . . . . . . . . .
- Em muốn những thai đề chi chỉn để danh chư đại huynh đứng mà thôi. Cười . Cười . . .
Tiếp Đạo giỏi về phương ấy lắm nên thiếp cậy làm Giám thai, Khai Pháp làm Giám trường, Tiếp Thế làm Giám khảo. Cười . . .
✦ Ra đối để Tiếp Đạo đứng tên:
✦ Thai cho Tiếp Thế đứng:
✦ Thai cho Bà Nữ Chánh Phối Sư đứng:
✦ Thai cho ông Quyền Thái Đầu Sư đứng:
Thôi. THĂNG.
10. Đoàn Thị Điểm
Chào lịnh Hộ Pháp và Lê Chơn Quân.
Em lấy làm tiếc cho cuộc vui nầy, vì sanh hoạt chi lịnh mà bất minh quang nguyệt điện. Em cũng y phận sự cho thai, tùy ý chư huynh định người thu văn.
THĂNG.
TÁI CẦU:
Em chào mấy anh và mấy chị.
- . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
- Mấy anh cứ vậy hoài, để em chuyện trò với nữ phái, chị em của em một chút mà. Cười . . .
Chị Hương Vàng, em hằng nghe chị vái em hoài, nên nay đến đền nguyện:
Cười . . . Tâm tình đều nói đủ trong thơ ấy hết, chị nghe. Đứng dậy mà.
Cười . . . Em nên nói rõ rằng: Em chỉn để tâm hành đạo cho Chí Tôn. Ai đủ đạo tâm em mới để lời dặn bảo, còn chị nào lỏng lẻo thì em chẳng dám thốt lời, xin đừng phiền em tội nghiệp !
Anh Mắc Phong trả viết cho người khác.
Hương Tịnh, em gởi thi nầy cho Nhị tỷ, vì người có cầu xin:
Em Nguyệt An, chị đã không uổng lời dạy em buổi trước há? Cười . .. Tuy vân có phạm mà cũng có công biết sám hối là điều hậu phúc.
Cười . . . Đứng em. Cười . . .
Mấy người bên nam, có nhiều em đáng thương lắm, song chị thì có tánh gắt, nên đợi cho mấy em thiệt thèm, cầu xin cho dữ, rồi chị mới cho kẹo.
Tháng 10, chị trở lại nữa.
THĂNG.
11. Bát Nương Diêu Trì Cung
- Ai đây há ? - Bát Nương. Cười... Không biết em vô duyên thế nào mà nhiều người cừu hận quá !
À ! Em tưởng tại nơi một bạn quần thoa khó sánh tài tu mi nam tử nên mới ra tình lãnh đạm chăng? Có người sợ với lỗ miệng mà thôi.
Thi nè ! Ối mà khoan đã, hễ xướng thì có họa, chớ một mình lãnh vai đào kép thì vui chi phòng thi phú chớ ! Cười . . . Anh Nhàn Tịnh đâu ? Em còn nhớ mài mại ông Cử buổi nọ. Ôi ! Lịch sự chi cái khăn mà sửa soạn anh. Em hỏi anh chịu giúp em một việc không ? Không chi khó.
Nhàn Tịnh bạch: - . . . . . .
- Duy coi chừng giùm mấy ông Cử làm thi họa bài của em đừng trốn mà thôi. Cười . .
THĂNG.
12. Chưởng Đạo Nguyệt Tâm Chơn Nhơn
Bần đạo chào các bạn nam nữ.
Chư vị Chức sắc Thiên phong xin nghe Bần đạo phân biện phận sự trọng yếu khó khăn của Bần đạo hầu sống với chức trách của mỗi người, may ra cũng hiểu riêng phận mình, hầu làm cho thêm danh giá cao trọng của Hội Thánh, tức là của Đạo vậy.
Bần đạo chẳng phải cầm toàn quyền nơi tay mà phải tùng lịnh của Đức Lý Đại Tiên, đương kim Giáo Tông của Đạo.
Các bạn biết rằng, nơi Cửu Trùng Đài chẳng một ai ra ngoài quyền vi chủ ấy. Bần đạo chẳng cần tỏ rằng chính mình Bần đạo là tôi tớ của quyền hành ấy và người cầm quyền ấy đã nghiêm khắc là dường nào !
Ôi ! Biết bao phen cũng vì thương công nghiệp của nhiều người mà Bần đạo không quyền phong thưởng, phải chịu đổ lụy châu mày, mà cũng nhiều phen căm giận những kẻ vị danh vô giá trị đã không nên phận mình, lại còn hại lây cho người xứng đáng.
Bần đạo mỗi phen cầu thăng cùng Đức Lý Giáo Tông thì đều bị hổ thẹn, vì người giở Thiên thơ cho xem công nghiệp.
Nếu Bần đạo thoảng như cầm bút phê phong mà bôi tên của người nào, xin chư hiền hữu đừng coi rằng lạ chưa.
Ngạn Sơn, Hương Phụng, khá hiệp cùng Cao Tiếp Đạo lập Sớ cầu phong đốt cho Bần đạo cầm tay đi kiến diện Đức Lý Giáo Tông.
Ngày mai, Bần đạo tái giáng.
THĂNG.
13. Bát Nương Diêu Trì Cung
1ère séance:
Em chào mấy anh. Có Lục Nương và Anh Què.
Cười . . . Á ! Khí ạ ! Chị thấy người ta ăn gian em nên đến hỏi em muốn làm Giáo Sư không ? Chị lo cho. Cười . . Thằng ham chức quá phải chơi ! Cười . . Đây em mới hỏi Đức Hộ Pháp, vậy chớ anh cầu phong cho ai lên chức Giáo Sư nam ?
Đức Hộ Pháp: . . . . . . . . . . . . . .
- Phải. Còn nữa ? . . . . . . . . . . .
- Phải. Nghĩa là anh đã xin cho 3 người, duy có Từ Huệ bị bác, còn 2 người kia đặng chớ ? Vậy thì mấy anh cả tiếng kêu em Khí và chị Huê là Giáo Sư giùm coi.
Phong Chí: . . . . . . . . . . . .
- Cười . . . Nè anh Gió, tôi không cầu anh nghe không.
- Em Hiển, Qua mừng cho em đó. Em muốn kẹo phải không ? Ở quì đó em.
Thi nè:
Em nhớ lời chị dặn, gắng trọn trung trọn hiếu nghe !
2ème séance:
Cười . . . Lão Què của Bát Nương.
Qua chào hết mấy em.
Qua mừng cho cả mấy vị tân phong.
Thôi, đứng dậy. Qua lấy làm hân hạnh đặng hội hiệp cùng mấy em. Qua tưởng từ thử đến giờ, chúng ta đã cạn lời mật thiết cùng nhau, nên không có chi trọng hệ phòng thố lộ thêm nữa.
Hộ Pháp bạch: - Về mặt chánh trị của Đạo ?
- Về Tòa Thánh.
- Vâng.
Qua nhượng bút cho Lục Nương kẻo người đợi.
3ème séance:
Em Hương Nhâm xin chi nữa ? Em ráng làm Đạo, có chị phò hộ. Cười . . .
Hộ Pháp bạch: . . . . . . . . . . . . .
- Cười . . . Em xin vâng.
Em tưởng mấy anh hiểu hết, vì văn không cao.
THĂNG.
14. Tiêu Diêu Đạo Sĩ
Bần tăng chào chư quí vị.
Bần tăng lấy làm thậm cảm nhưng cơ phổ tế Tần nhơn hỡi còn trở ngại trong năm ba tháng nữa mới yên.
Cười . . . Các tôi con của rồng nay độ rắn, hỏi dưới mắt Tạo Công còn chi hay hơn nữa chăng ?
Rồng rắn, rắn rồng, có rắn mới hóa rồng, có rồng mới nên phận rắn. Xin lấy ý nghĩa sâu xa mà hiểu thì cái vui mới ra thú vị.
Cười . . . Mừng, mừng, mừng!
THĂNG.
15. Trần Thị Hương
Thiếp vâng mạng lịnh La Hán đến hầu.
Cao Thượng Phẩm, Lê Đại Tiên, Tiêu Diêu Đạo Sĩ, vì trược khí chốn nầy nên giáng không được, cậy thiếp để lời tạ lỗi.
THĂNG.
Núi Bà Khang, 24-9-1935 (lúc 13 giờ).
Cười . . .
À ! Có Cao Ly Tử Tiên, Lý Thiết Quả, Bradaya La Hán ngay cung ngự nầy, đương cúi mình chào chư Thiên tước.
Bần tăng nhượng cơ.
Qua đợi mấy em vì có các bậc Chí Thánh hội hiệp tiếp chầu.
Em Hộ Pháp ! Em phải tức cấp đốt hương nghinh tiếp phòng đáp trọng lễ. (Buông cơ)
Cười . . . Qua thấy Bradaya La Hán mới đến. Nội Cung Thần Nữ bên Tây Cung đương hầu, em nên đi giáp bốn bề bái tạ.
Cười . . . Có nhiều vị chưa biết giáng cơ là gì nên cười dữ lắm.
Qua nhớ buổi còn tại thế, đã thường hay nói với em cái sở vọng của Qua nơi nầy lắm. Nếu em coi lời ấy là yếu trọng thì em ra lịnh cho Hội Thánh Ngoại Giáo khởi sắp sửa sai chư Chức sắc đến hành đạo. Qua chẳng nói nhiều, để lời cho Bradaya La Hán.
Đại hỷ ! Đại hỷ !
THĂNG.
Prakhan, 29-9-1935, 7 giờ sáng.
THĂNG.
Bayon, 25-9-1935, 8 giờ sáng.
(Bài nầy của Bà Đoàn Thị Điểm)
THĂNG.
Lúc 9 giờ sáng.
Cười . . .
THĂNG.
Người đương tái sanh hiện tiền trong cửa Đạo đặng lập vị.
BrakseiChamkrang, ngày 25-9-1935, lúc 10 giờ sáng..
Để thiếp đi mời Prasey Hoàng Hậu.
Thiếp cúi chào chư Thiên mạng.
Hộ Pháp Thiên Tôn ! Thiếp có một em trai Ananda Sommcrit Prasey đương sanh tiền làm một vị Thiên phong, nên thiếp cậy Thiên Tôn nghĩ tình điều độ.
Hộ Pháp: - Xin cho biết tên.
- Cười . . . Không dám.
THĂNG.
16. Phạm Văn Màng
Con chào Sư phụ, Sư thúc và mấy vị Thiên phong.
Kính chào Sư mẫu, mấy anh và mấy chị, cùng các em.
Con cám ơn Sư phụ. Kính thưa Sư phụ, cho phép con chuyện vãn với quí vị Giáo Thiện, xin mấy ông Thiên phong thứ lỗi. Mấy anh đứng dậy.
Thưa cùng mấy anh ! Trách nhậm yếu trọng của mấy anh, Sư phụ thường giáo hóa từ buổi trước đến giờ đã kết quả y nhiên như vậy, có phải chăng ?
- Dạ phải.
Sư phụ tiên tri thế nào thì có y như thế nấy, chưa hề thất hứa của thầy, mấy anh thấy rõ há ?
Khi em dâng tờ tuyển chọn những bậc Giáo Thiện cho Sư phụ thì đã thấy nơi Thiên thơ định vậy. Em chỉ buồn có một điều là nhập trường đồng lớp mà lại ra kẻ đoạt ngôi trước, người lại sụt sau. Thiên thơ nhặt nhiệm, em khó nỗi cạn lời.
Nhưng em chỉ dặn mấy anh còn ở bực Hành Thiện rằng: Do nơi trí tuệ, đạo hạnh của mình mà Thiên thơ thay đổi. Ấy vậy, đừng thối chí mà thất đạo tâm đa nghe.
Em luận nơi sự giáo huấn của Sư phụ trong buổi khổ não tâm hồn của một nòi giống đã từng thi thố thủ đoạn anh hùng mà bảo tồn xã hội, quốc dân, phong hóa, luật điều độc lập.
Đường đường một cường quốc nơi Á Đông nầy mà nay phải chịu phận tôi đòi, thân danh ràng buộc, thì ai cũng trông mong có một điều là cơ quan thoát khổ với một cường quyền áp bức, thì tâm thần biết định nơi đâu, nên phải sớm đen chiều trắng. Ấy là thời thế định cho dân Nam phải nịnh, phải dối phải trá, phải hèn phải mạt.
Hỏi muốn thức giấc thần mộng của những hạng tù lao như vậy, chúng ta là người biết để dạ thương đời, phải dùng phương nào mới phải lẽ ?
(Xin đọc lại hết).
Dùng phương đạo đức, chớ đừng dùng phương cường bạo mà luận đàm đa nghe.
Anh Năm Thế bạch: - Dùng phương đạo đức.
- Đạo đức ấy là phương chi ?
Anh Năm Thế nói: - Thiện niệm, thiện tu, thiện giáo.
Hỏi: - Rồi họ đổ hờn ra nói rằng: Không làm lành trong cơn khổ não nầy đặng, thì mới tính sao ?
Sư phụ nói: - Thôi, để Qua nói thế cho nó.
- Cười . . . Thưa Sư phụ, con không dám.
Giáo Hữu Cương bạch: - Phải hạ mình độ họ.
- Hạ mình mà họ cũng không kể mới tính sao ?
Ba Châu bạch: - Da thưa Anh Ba, gặp ma thì trừ ma, gặp quỉ thì trừ quỉ.
- Trừ thì sanh ra oán. Cười . . . Đây em xin nói rõ là lấy giọt lệ đau thương mà gội sầu cho một sắc dân bất phước, cầm cờ trắng của Mạnh Kha đặng giải hòa phòng duy trì cơ nghiệp nhà Châu nguy biến.
Ôi ! Ngày nào những kẻ cô thế mà thấy bóng Đạo binh vực che chở; ngày nào những kẻ đói cơm khát nước, rách rưới lõa lồ mà tay Đạo dưỡng nuôi mặc ấm; ngày nào những kẻ thảm lệ tuôn sa, tâm thần khổ não mà thấy ơn Đạo lau thảm rửa sầu, trọn tình an ủi;
Ngày nào những kẻ thất thế yếu hèn mà quyền Đạo làm cho vinh huê cao trọng thì ngày ấy mới ra thiệt Đạo. Do nơi mấy anh mà có, hiểu chưa ?
Cười . .
Còn mấy chị bạn của mấy ông học trò kỳ nhứt thì cứ lo miết ba cái nồi, ba cái giỏ, ba bụi chuối, ba thúng rau, hỏi chừng nào mới nên đặng? Em ngó thấy thì rầu cho mấy chị hơn hết.
Mẹ thằng Xạnh ! Nầy mụ, tôi đã lo cho má yên rồi. Còn mụ thì ráng mà tu, chớ không phải sống ở đây hoài cho tới tận thế đa nghe không . Dặn thằng Xạnh, nó cứ đường mòn của tôi đi mà đi theo, đừng dại, không thấy cha nó, nó chịu. Mấy đứa nhỏ đều đặng hết, tôi mừng lắm. Mụ cũng vậy, tôi bảo lãnh căn tu cho.
Mấy em gái lo Đạo, thầy đã toan tính lập nên cho mấy em rồi. Lớn cũng vậy mà nhỏ cũng vậy, ráng thương yêu hòa thuận cùng nhau cho Sư phụ bớt khổ tâm nhọc trí.
Em sẽ tái giáng tháng 10 đặng nói nhiều điều khác nữa.
Tháng 8 nầy, em sẽ giúp Sư phụ chọn lựa bậc Hành Thiện.
Xin kiếu.
THĂNG.
17. Bát Nương Diêu Trì Cung
Em chào mấy anh.
Cười . . . Vui quá hử ?
. . . . . . . . . . . . . . . . . .
Âu Dương hiền đệ và anh Nhàn Tịnh đứng dậy.
Cười . . . Ông ầm đó lâm dâm cái gì hử ?
. . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Thì hỏi mấy anh nhà nghề vừa bận áo, chớ người ta biết đâu mà cho.
Merci Mr Lư Cười . . .
Em nên để trong Thánh Ngôn cái khoản ông Hòa Thượng nằm đất. Nếu em làm Đạo hữu đặng với mấy anh thì em tức cấp đặt một miếng bảng đá đề rằng: “Nơi nầy là chỗ ông Phật Tắc nằm một đêm dưới đất đặng cho nhà Tần nhờ hồng phước”
. . . . . . . . . . . . . . . . . .
Thì có chi khác hơn điều nầy.
(Lễ Sanh Thượng Lư Thanh quì lạy).
- Mr Lư đứng dậy, trước không thảo mà sau thảo gì em ? Cậu Ngạn cũng vậy.
Nói giùm với Sở Lợi rằng: Chị của nó phá nó vì bực tức cái hư của nó.
Em nói rằng, người ta đã đổ lụy vì nó nhiều rồi, nên khiến cho nó đến tận nơi kỳ nầy đặng liệu phương dạy dỗ.
Xin mấy anh để ý điều nầy, ân cần giúp sức cùng Hoàng Hậu Prasey, kẻo tội nghiệp.
Còn Nhị Ca ngày mai cứ đi đi, không ai còn ám hại phòng sợ.
Nếu hôm qua đi thẳng đường, xe không hư thì nó đã nhào đầu xuống ruộng Soon rồi đa. Hiểu không?
THĂNG
18. Bát Nương Diêu Trì Cung
Em chào mấy anh, mấy chị, mấy em.
Cười . . . Hương Nhâm hiền muội, trao thi nầy cho chị Ứng Quân.
Em nói rằng trời chiều dành để mỗi tội mỗi hình, khá giải tội, hình kia phải dứt.
. . . . . . . . . . . . . . . .
Xin đứng dậy. Cười . . . Em vì từ tâm để bài thi nầy, ai hiểu tâm sự mình thì lãnh lấy:
Em cho hay rằng: Đau đôi lát đây rồi sẽ an vui đặng và nạn ách khổ tâm sẽ giải khỏi, đừng ưu tư ưu lự vì mạng Trời định vậy.
THĂNG
2ème séance:
Cười . . . Anh Hòa thượng Tắc đâu ?
Mấy em nên để ý trong điều của chị dặn.
Chị mời đứng dậy và nghe.
Trong cửa Đạo Chí Tôn đã lập, cốt yếu để lập quyền cho mỗi con cái của người tu độ lấy mình.
Của thiêng liêng vốn không phải là vật để dục tư tình tư nghĩa, mà lại là cơ quan độ mỗi mặt nguyên nhân diệt căn trừ nghiệt.
Phải hiểu giá trị của Thiên phong, chẳng phải để khoe màu đạo đức, mà vốn là phương cứu độ sanh linh. Nếu đã mang chức trách ấy nơi mình mà không trọn nghĩa vụ thì tự nhiên phải phạm Thiên điều.
Cái gương hiền đức của nữ phái là vật của Chí Tôn để lòng tìm kiếm và cũng vì nó mà Chí Tôn mới định lập pháp ban quyền cho nữ phái đối phẩm cùng nam. Thoảng như gương hiền đức ấy đã ra vô giá trị, điêu tàn thì công nghiệp nương đâu mà bền vững ?
Chị nói thiệt rằng: Dầu cho Phật Mẫu tái sanh mà thất bề hiền đức thì Ngọc Hư Cung cũng định tội qui phàm.
Vậy thì các em phải giữ lấy phận mình. Chị nghĩ cũng chưa kham, đừng thày lay cầu tội giùm cho kẻ khác.
Chị rất cám cảnh, nhưng Thiên điều định vậy, biết liệu làm sao ?
Tự nơi chị Ứng Quân tự mình giải thoát.
Chị xin kiếu.
THĂNG
19. Thượng Trung Nhựt
Qua chào mấy em, chào hết thảy.
Cười . . . Qua để lời cảm tạ mấy em. Xin đứng dậy hết.
- Ngọc Trọng Thanh ! Qua tưởng khi em còn nhớ câu liễn đối cho Giáo Tông Đường buổi nọ há ? Đọc nghe chơi .
(Ông Ngọc Trọng Thanh đọc đôi liễn của ông Giáo Sư Hoài giáng cơ).
- Cười .. . Qui thiện quả tức là qui vị.
Chẳng có một điều chi dầu nhỏ mọn thế nào mà Chí Tôn không cho biết trước.
Qua đã thấy phàm trí của mình chưa hề đủ nghị lực thay đổi Thiên thơ đặng bao giờ.
Ngày nay Qua lại càng đặng thấu đáo, lại càng ghê sợ hơn nữa. Ôi ! Thiên cơ mầu nhiệm, chỉn có một đường chỉ do bởi biến đổi của nhơn tâm mà phải tùng quyền day trở, nhưng chơn tướng vẫn chẳng thể đổi dời. Hại thay cho những số mạng căn kiếp nào mà tiền định cho phải chịu làm màu cho Thiên thơ biến tướng.
Qua nhớ lại buổi tại thế, Qua đã bị nhục nhã, Qua đã bị phản phúc, Qua đã bị khổ hạnh, Qua đã bị áp bức, vv . . . là do tại màu Đạo biến thiên hầu lưu lại cho thế gian một diệu pháp thiêng liêng tương đối, nghĩa là Qua phải bị nhục cho Đạo đặng cao trọng; Qua đã bị phản cho Đạo đặng trung thành, Qua đã bị khổ cho Đạo đặng sang trọng, vv . . . là tại số căn của Qua bất phước.
Hộ Pháp ! Qua thấy nơi Thiên thơ em khỏi ách nạn ấy nên mới can đảm xúi em cầm quyền thống nhứt.
Thoảng có điều chi ngăn trở mảy mún gì là do nơi căn sanh của nhơn loại và Qua lại thấy đặng quyền lực vô biên của em nơi Hỗn Nguơn Thiên cảnh, nên vững dạ an lòng giúp em cầm giềng mối Đạo.
Cười . . Vĩnh, em nhớ câu thi:
Vụ đó từ đây xuất tướng.
Ê Tép ! Hồi mơi mầy hát hay quá, tao khoái dữ.
Thạnh ! nói với má con rằng: Ba gởi lời bắt sua.
THĂNG.
2ème séance:
Qua trở lại đây.
Ê ! Tao ngó thấy bây còn chùm nhum đây, nên kêu chị Đoàn đến nói với bây ít điều.
3ème séance:
Thiếp nghiêng mình chào chư quí Đại đức.
Hèn lâu em không đến đặng, xin Lê Chơn Quân thứ lỗi.
Thiếp may đặng lịnh của Lý Đại Tiên Trưởng đòi hầu nên vội vã đến chẳng cho hay trước, xin chư Thiên mạng thứ lỗi.
Hộ Pháp: - Đã lâu quá mới gặp nhau, tôi hằng vọng.
- Thiếp đa tạ hậu tình. Thiếp xin dâng một thiên văn đáp.
Ngâm thi là hậu ân với thiếp, vì thèm nghe đã lâu lắm.
(Tiếp Đạo ngâm).
- Reo ngân thì hay hơn là đương ngân.
- Phải càn khôn đại của Đức Di-Lạc ?
- Phải.
Hộ Pháp nghe tiện thiếp:
- Ủa ! quên chớ ! Đế Quân
THĂNG.
20. Thượng Trung Nhựt
1ère séance:
Qua đây mấy em.
Qua mừng mấy em. Cha chả vui quá !
Ê ! Vĩnh, em giỏi quá ! Đức Giáo Tông vui mừng chẳng cùng. Ngài nhắn lời nói với Hộ Pháp rằng: Từ đây Ngài có thế cầm giềng mối Đạo với quyền lực thiêng liêng rồi và căn dặn đừng ái ngại âu lo chi hết.
Mấy em, Qua thấy một điều ngộ lắm. Hôm Tiểu Tường của Qua, mà Qua quên lửng. Đương ở chơi nơi Bắc Đẩu Cung gặp Hi Di mời cờ tướng. Mấy em phải biết rằng, hễ thứ nhựa ấy mà gặp chút ghiền nầy thì là nuốt. Qua đả với ổng bốn bàn, ôi thôi thua cả bốn.
Qua đang sửa soạn gầy trận thứ năm thì có Diệu Quang đồng tử đem nguyện hương đưa ngay lỗ mũi qua, Qua mới nhớ rồi lật đật nhắc cò cò xuống.
Ôi thôi ! Qua thấy mấy em bày binh bố trận, Qua mừng hết sức !
Hôm nọ, à để Qua nhớ chắc coi bữa nào, ngày 20 tháng 7, Qua có gặp Thầy. Ý ! vụ nầy nói lại đây bây mê rồi sanh bậy bạ, thôi tao nín.
Nè Hộ Pháp ! Em nhớ ngày mai nầy phò Đại Ngọc Cơ cho Đức Lý Giáo Tông giáng thăm em nghe.
Qua đi kêu giùm Bát Nương cho.
Qua chào em Giáo Hữu Hương Vàng.
THĂNG
2ème séance:
Em chào mấy anh.
Cười . . . Đứng dậy mà.
Nhị Ca ! Cả Diêu Trì Cung đều mừng cho danh thể Hiệp Thiên Đài, nhứt là Phật Mẫu thì hơn hết, nên vội vàng tư mật ý qua Thái Thượng Lão Quân cám ơn người đã đệ ý chí vào Ngọc Hư Cung lúc trước.
Em nên dặn anh nhớ bài thi của Lịnh Mẫu gởi cho anh buổi nọ đa nghe.
Anh cứ do nơi Đức Lý Giáo Tông mà cầm quyền trị thế thì sẽ đắc thắng, chẳng chi phòng ngại.
Nghe bài thi nầy và giữ y nguyên sở vọng của anh thì nên việc cả.
- Ngâm đi ông Phật mập.
Mấy đứa em nhỏ đợi chị, lễ Giáng sanh mới cho kẹo.
THĂNG.
21. Cao Thượng Phẩm
1ère séance:
(Đức Lý Thái Bạch giáng cơ: Bài 169 trong Thánh Ngôn Hiệp Tuyển I & II hợp nhứt).
2ème séance:
Cười . . . Một cái cơ mà hai người giành.
Anh Thượng cứ giữ tánh xấu vậy hoài ! Người ta ít khi giáng mà cũng không nhượng à !
- Hộ Pháp ! Mừng ! Mừng ! Mừng !
- Từ đây mấy chú kép Hiệp Thiên Đài nếu không biết thừa thế thì dại lắm !
Nè Hộ Pháp ! Em nghĩ coi Cư nầy lúc còn tại thế chịu mang xác phàm mà chưa hề để tâm nói lén người thay, huống ngày nay đã qui Tiên vị, có đâu như vậy.
Bạn nên coi văn từ, lời nói có giống chi Qua hay không ? Vậy xin bạn đừng lên án mà không minh tra thì mất công bình của ông Hộ Pháp đa nghe.
Hộ Pháp: - . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
- Giống đâu mà nói bướng, giống chú Nghĩa chớ ! À ! Cô Tư, nhớ khi nọ tôi có buộc Cô minh thệ với con Tám hay chăng ?
Cô Tư: - Dạ có.
- Do đấy thì yên nghe. Còn Anh Ba, ôi thôi ! đừng nói nữa, nhứt là má bị tay anh mà thất Đạo mà chớ.
. . . . . . . . . . . . . . . .
- Ừ, ngã thảm phải lo điều độ lại nghe. Đường nên trước mặt, liệu mà tính phận mình, đừng nghe ai hết. Tôi giận có cái lảng trí đó hoài, hiểu không ?
THĂNG.
3ème séance:
Qua đây mấy em.
Ê ! Họ Cao hay cự nự quá ta ! Cười . . .
Cha chả, mấy em lúc nầy đàng hoàng quá !
Hôm qua, Qua tính lui, họ Cao mời ở lại hội. Qua nghe lời, nên mới thấy đặng sự tấn bộ của mấy em. Qua để lời khen hết thảy.
Hộ Pháp: - Anh có dự hội không ?
- Có, đặng đá đít thằng Tép chơi chớ. Qua thấy triều đình họ Phạm đông đảo hơn họ Lê, Qua mừng quá !
Ê Tép ! O bế nhựt trình đặng kiếm ăn mầy !
THĂNG.
22. Hồ Quí Diên
Tiểu nhân xin chào chư vị Đại Đức. Lụy . . .
- Thưa Hộ Pháp, kẻ vô phước nầy chỉ trông công con tu niệm mong mỏi cảnh Thiên, nào dè bạc phận, chúng nó vô Đạo không tu, gây thêm nghiệp chướng.
Hộ Pháp hỏi: - Còn thằng Sĩ thế nào ?
- Sĩ nó bị quả kiếp tiền khiên nên đã luân hồi tái thế. Tớ có gặp Lễ Sanh Thuận ở tại Thanh Tịnh Đại Hải Chúng, hôm nọ cùng tớ mới thọ lịnh Ngọc Hư đắc phong Thần vị.
Hộ Pháp hỏi: - Còn Lễ Sanh Nhượng ?
- Tớ không thấy vào Thanh Tịnh nên không biết.
Hộ Pháp hỏi: - Xin cho biết có gặp ai quen ở đó không ?
- Không dám. THĂNG
23. Bát Nương Diêu Trì Cung
Chào mấy anh và mấy em.
Cười . . . Đâu mà đứng sắp hàng cho có thứ lớp đặng tôi đếm coi mấy chục người. Cười . . .
Nhị Ca, anh Phật mập để cho em làm gì thì làm. Em cấm quí anh cười hay là nói chi hết đa.
- Tu đặng làm gì ?
Sĩ Tải Hợi bạch: - Tu đặng trau giồi . . . .
- Lui đi, để đó rồi sẽ hay.
Sĩ Tải Kiết bạch: - . . . . . . . . . . . . . .
- Lui đi, tiếp nữa.
Sĩ Tải Xin bạch: - . . . . . . . . . . . . . . .
- Cười . . . Lui đi, tiếp.
Sĩ Tải Quốc bạch: - . . . . . . . . . . . . .
- Lui đi.
Sĩ Tải Lợi bạch: - Tu đặng sửa mình, cầm đuốc huệ đi đầu mà chỉ cho chúng sanh.
Sĩ Tải Hiển bạch: - Tu đặng cứu sanh linh thoát khỏi nơi trầm luân khổ hải.
Lễ Sanh Châu bạch: - . . . . . . . . . . .
- Lui, tiếp.
Trường thì đông, sĩ khôi thì ít, lại thi rớt hết mới tính sao ?
- Nè, mấy ông trò khóa, hễ tu thì tự giải tự giác, hễ còn một điểm biết mình thì là vị thân, còn một mảy biết người thì là vị thế, hai lẽ ấy vốn không theo chơn đề tu niệm.
Hỏi giáo truyền trả lời như vậy thì trúng, hỏi tu niệm thì trả lời như vậy thì trật. Theo thiếp nói thì thiếp trả lời như vầy: Tu đặng trau mình theo ông Trời, đặng giống Trời là đủ lý.
Kiết, vô nghe:
Bạn của em vừa vào Cung Vạn Pháp, nhưng còn vương vấn tình đời nên chưa giải thể, lập vị chưa đặng. Em khuyên người cha gắng tâm thành niệm thì họa may khỏi chuyển kiếp luân hồi, chớ không chánh đáng như vậy hoài thì buộc ràng thêm oan nghiệt.
Hộ Pháp: - Anh thấy ảnh hành đạo khá lắm em.
- Cười . . . Tư tâm thốt chi đặng mà cãi em, anh Nhị ca.
Em từ đây an phận, đừng trở gót nẻo xưa đa nghe. Cười . . .
Mấy ông rớt, kỳ tới.
THĂNG.
24. Phạm Văn Màng
Đệ tử chào Sư phụ và chư vị Sư thúc.
Đức Quyền Giáo Tông khi nãy khi chư Sư vừa đi khỏi Tòa Thánh, người mắc lật đật đi với Thiên Thần Cử Đa đến Trung Huê đặng độ dẫn kềm thúc dân Việt kiều cư đương toan phương dấy động, phục quốc sái mạng Ngọc Hư, hại nỗi thảm thương cho Cử Đa, vì phạm Thiên điều nên thất vị Tam phẩm, lại có lịnh sai gìn giữ đảng phái ấy, nhưng khó nỗi thi thố một mình nên cậy Đức Quyền Giáo Tông giúp sức, thì cũng vì sự bất ngờ của Ngài mà hại ông Cử lớn quá . . . Cười . . .
Đệ tử có lịnh dạy nói lại rằng, người đi nội trong 3 giờ thì trở lại hội diện với chư Sư, xin cảm phiền nán đợi.
Thưa Sư phụ, Lê Sư thúc, làm ơn nâng loan giùm cho đệ tử chuyện vãn với chư huynh đệ Phạm Môn đôi điều, đệ tử lấy làm thậm cảm.
Dạ, anh Tư kêu giùm mấy anh lên.
TÁI CẦU:
Đệ tử cám ơn Sư phụ, Sư thúc.
Thưa mấy anh, em cúi mình chào mấy anh.
Lụy . . . Em đặng thấy nhau với một phương thế nầy cũng nên cho là đau đớn, em ở nơi an lạc thanh nhàn quyền quí bao nhiêu, xem lại cái khổ của Sư phụ và mấy anh buổi khổ nhục vừa qua, ngày cao sang sẽ đến, em mừng mà lại thêm lo, lo là lo cho mấy anh trong trường công danh đoạt đến, chẳng biết có đủ đạo đức tâm thành gìn giữ Thánh chất hay chăng.
Thưa, xin đọc từng câu giùm cho các bạn của đệ tử nghe.
Em may duyên ngộ Đạo, gặp đặng minh sư điều độ, đoạt vị dễ dàng, thấy lại quả căn của nhiều bạn thì càng lo sợ phập phòng.
Kìa là ngôi cao phẩm lớn, em chẳng hiểu những cơ thể ấy đặng gìn duyên hay là gây mối nợ, song than ôi ! Nếu không tùng Thiên điều lập phẩm mình, mới đi tránh ngả nào ?
Em tưởng là làm công nghiệp vô vi như lúc chịu khổ hạnh buổi xưa, có lẽ hay hơn làm Thánh. Em đã thử xin vậy với Ngọc Hư Cung nhưng không đắc mạng. Chơn pháp có một đường, cõi Thiên không hai ngả.
Xin đọc tiếp. Em chỉn để lời căn dặn mấy anh nhớ lời Sư phụ dặn rằng: Dầu chi chi mình cũng làm Quan Phương Bá cho nhà Châu mà thôi, chớ không làm quan nha cho thế sự đa nghe.
Dạ thưa Sư phụ, cử chỉ ấy phù hạp Thiên điều, lập vị quá sức con rất đỗi vui mừng.
Thưa mấy anh, Đức Quyền Giáo Tông đã vào Ngọc Hư Cung nạp công quả Phạm Môn.
Ngài để nhiều lời khen ngợi, nhiều đoạn thê lương, làm cho chư Thần, Thánh, Tiên, Phật đều cảm động. Em mừng quá sức, mừng ngày cầu phong cho mấy anh rồi ráng ít ngày sẽ đều vui quá sức !
Thưa mấy anh, nói lại giùm với Chị Tư Lâm rằng: Anh đã đặng ân xá nhờ Đức Quyền Giáo Tông cầu rỗi khỏi chuyển kiếp luân hồi, lại vào Nhơn Thần vị.
Còn anh Chiếm, đã đoạt phẩm Địa Thần, cũng nhờ Đức Quyền Giáo Tông làm chứng. Còn nói với Tư Nhượng rằng, chị ngồi địa vị Địa Tiên, vì là phẩm cũ.
Cười . . . Mấy anh nói lại rằng, người cũng trở lại nam như anh vậy, chớ không phải vợ chi đâu, đừng thất tình thất thơ thất nghiệp; còn thằng Bùng nó mới xin em đi độ ông già nó ở tù ở rạc gì đó. Thằng Tùng nó theo hầu Đức Quyền Giáo Tông làm lính tập. Cười . . .
Em ước sao ngày nào đủ mặt nói chuyện với nhau một lần nữa.
Nhị Sư đã mệt, em xin kiếu.
THĂNG.
25. Diêu Trì Kim Mẫu
Đêm mùng 1-giêng-Bính Tý (dl 24-1-1936).
26. Cao Thượng Phẩm
1ère séance:
Chào Hộ Pháp, các bạn và chư hiền muội.
Bần đạo đến cùng cả Cung Diêu Trì đặng nghinh giá Đức Lý Giáo Tông. Vậy chư hiền hữu lấy nghiêm lễ đặng tiếp Ngài.
Em Lễ Sanh Hương Lộc nán đợi Bát Nương hội diện em nghe.
Tiếp Đạo nâng loan, có Qua giúp sức.
THĂNG.
2ème séance:
Lão chào chư hiền hữu, hiền muội
Lão đến tư đường Hộ Pháp, miễn lễ, bình thân.
Lão tưởng cả hành vi của Hộ Pháp đã cầm quyền thi thố từ khi Thượng Trung Nhựt qui Tiên, dầu cho trẻ bé cũng thấu đáo lợi hại danh giá của Đạo thế nào, chẳng cần luận đến.
Lão chỉ nói rằng, quyền trị thế cốt yếu định thi hành phương quyết đoán, quyết đoán hai đầu thì là phải phản khắc, quyết đoán phản khắc thì phạm pháp thi hành, phạm pháp thi hành thì loạn lạc. Đạo đã lắm chịu loạn lạc, tức nhiên phải tìm phương định quyết quyền hành mới trụ an chánh trị.
Hộ Pháp ! Đừng ái ngại chi hết. Thống quyền là do Thiên thơ định quyết bởi cớ ấy.
Lão cậy Lê Tiếp Thế đọc giùm Sớ cho Lão.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
- AN.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
- Đã khử.
- Đọc Nghị Định:
- Khó lắm.
- Đọc.
- Bỏ.
- Phải. Trúng Thiên thơ, Lão xin đốt Sớ, Lão dâng lại cho Chí Tôn lập Pháp Chánh.
Hộ Pháp nói lại cùng Hương Thanh rằng: luật pháp vô tư, người khá liệu lấy.
THĂNG.
3ème séance:
Cười . . . Qua đây mấy em.
Đó ! Coi Lão Què nầy có ích là dường nào ! Mấy em biết chưa hử ?
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
- Narrer cái gì đặng, mắc bị việc nầy việc kia lo hụt hơi, có đâu rảnh đặng mà narrer.
Ê ! Tao lo với Latapie, tốn mấy ngàn cho ông Thánh ghiền nuốt nhựa đặng đưa SARRAUT của tao lên làm Tể Tướng cho bây nhờ, phải bồi thường sở tổn của tao đa.
Hộ Pháp: . . . . . . . . . . . . . .
- Cười . . . Nghèo ít lúc nữa rồi tao lo cho bây ăn, đừng sợ.
Ê, Bát Nương nói tao nói dóc đây bây à !
Thôi tao mắc cở bỏ cơ đó cho họ.
THĂNG.
(Narrer là kể chuyện, thuật chuyện).
4ème séance:
Anh Què thành Tiên rồi mà còn dóc ghe â !
Cười . . . Có Thất Nương nữa đại tỷ à.
Em Hương Lộc, chị cậy em một việc nghe không. Em ráng lui tới chơi với sắp con của cụ Hoàng Trọng Phu làm dây liên lạc, đặng chị độ nhà đó, em nghe.
Chị cho em bài thi nầy riêng kiếm hiểu tứ:
Cười . . . Dở mà, trầm trồ nỗi gì !
Hộ Pháp: - Bữa nào rảnh xin em chỉ cách viết chữ tắt.
- Cười . . . Cứ việc vái lạy cho tử tế rồi sẽ hay.
- Cười . . . Nhượng bút.
THĂNG.
5ème séance:
Đại tỷ, Nhị tỷ,
Hai chị nghe em nói: Nhị vị bá mẫu, nhờ có hồng ân Chí Tôn và em hết tâm điều độ nên đã vào An Lạc Cung rồi. Hai chị an lòng lo lập công bồi đức thêm nữa.
Hai chị đòi phen làm cho em thương tâm và Cao Thượng Phẩm rơi lụy vì không thuận nhau. Xin cho em xin điều ấy nghe hai chị.
Mấy anh, mấy em, nghe thiếp:
(Đọc. Cười . . . )
Hay là mắt đời.
Hộ Pháp: - An Lạc Cung ở đâu ?
- Lục Thiên.
- Em ít thường đến, đáng lẽ hai chị nhớ thương em thì cũng cùng thương nhau mới phải. Xin hai chị đừng hoài tình mà ngày về thiêng liêng thẹn mặt nghe.
THĂNG.
6ème séance:
Thiếp cúi mình chào chư vị và chư hiền tỷ, hiền muội.
Thưa, thiếp đã đặng lịnh cho thiếp giáng cơ lập KINH THẾ ĐẠO, nhưng rủi không cơ thành ra trễ nãi. Xin thứ lỗi cho thiếp hầu cơ từ ngày mai đặng làm trọn phận. Thưa thiếp chào cố nhân. Miền Nam nhiều vị hữu căn kiếp, xin cố nhân để tâm nơi ấy mà độ giùm thiếp, rất cám ơn.
THĂNG.
7ème séance:
Cười . . . Anh Phong Chí ! Thầy có dặn, hễ thấy đủ mấy anh hiệp lại thì cho thầy hay. Anh đợi tôi co giò phi báo.
Cười . . . Miền Nam là Nam định chớ.
THĂNG.
8ème séance:
Bần tăng chào chư vị Thiên phong và các con Bạch Vân Động.
Kiếu lỗi cùng chư vị Đại Đức, cho phép Bần tăng chuyện vãn với chư môn đệ của Bần tăng một lát, kẻo đã lâu cách biệt, tội nghiệp chúng nó.
Các con nghe thầy:
Các con còn nhớ lời thầy căn dặn rằng: May duyên đặng gặp Chơn Quân tái thế đặng nương Bát Nhã độ sanh thì công nghiệp ấy có ảnh hưởng vinh diệu cho Bạch Vân Động lắm.
Ngày nào thầy thấy các con mang áo vinh quang mà chầu tại Bạch Ngọc Kinh cả thảy, là ngày ước vọng của chúng ta đã thỏa mãn.
Thầy đã nói rằng: Cơ chuyển thế là do nơi luật lệ vô biên ái tình sanh sản. Con đường ái tình ấy, các con vẫn thường lui tới, ngày mong mỏi là ngày các con trải khối ái tình đầy dẫy nhơn tâm mới mong hòa bình, đại đồng thế giới.
Phong Chí ! Con đã bị đày đọa vào khuôn luật ái tình ấy, chẳng biết bao căn kiếp con đã lịch lãm ái tình, thầy chỉ trông con đem gia nghiệp riêng của con đó bù sớt cho các em thiếu thốn của con đa nghe.
Từ Huệ ! thầy mừng con. Duy có một mình con là thiệt thòi mà cũng có một mình con cho thầy sự vui nhiều hơn sự thảm. Con giữ vậy hoài thì phước của thầy rất lớn.
Ôi ! thầy đứng đây mà trông thấy trong Năm Châu, chư môn đệ hỡi còn lặn lội trong biển khổ sông mê, rất nên đau đớn. Thầy chỉn có bấy nhiêu đó mà không dám thường giáng trần, vì mỗi phen đều mỗi giọt lệ tuôn vào tục lự.
Các con nhớ cái thảm của thầy, đặng lấy nó làm dây hằng tâm gìn Thánh đức nghe.
Ngạn Sơn ! Trọng trách nặng nề. Con nên dè dặt cho lắm nghe à.
Coi chừng chăm nom em với nghe.
THĂNG.
9ème séance:
Con chào Sư phụ, Sư mẫu, Sư thúc và chư hiền huynh, hiền đệ.
Em Tư ! Qua chào em.
Cười . . . Các bạn đứng dậy. Anh Thế không có mặt ? Cười . . . Con muốn gặp đủ đặng thăm nhau vì lâu cũng nhớ.
Thưa cùng mấy bạn, anh Tư Nhượng đã đặng định vị rồi, không lời không lỗ, cựu vị thế nào ngày nay cũng vậy.
Hộ Pháp: - Nó được vào phẩm nào ?
- Thưa Sư phụ, Thiên Thần.
Hộ Pháp: - Em Tư có gặp đặng vợ nó không ?
- Thưa có, nhưng anh không đặng gần cho lắm vì phẩm của chị ấy cao hơn nhiều.
Thưa mấy bạn, xin nghe:
Ngày trước thầy đã nói thế nào, ngày nay quả y như vậy.
Thưa các bạn, ngày nay đã hiểu rõ trách nhậm của Nhị hữu hình đài phần thiêng liêng thế nào rồi chớ ?
Cửu Trùng Đài thì phổ tế, Hiệp Thiên Đài thì phổ độ; hỏi thật ra thì phổ tế chẳng hề hiệp tác cùng phổ độ, đôi bên vẫn khắc nhau, cái nghịch của Đạo đã biến sanh ra cũng do lẽ ấy. Các bạn đã thấy Sư phụ chịu khổ hạnh vì nó từ buổi ban sơ thế nào ?
Em nói thật cùng các bạn rằng, nếu Sư phụ không có Phật tâm thì cơ quan phổ độ đã bị quỉ khảo phải tiêu diệt chớ chưa ra thiệt tướng như ngày nay.
Vậy, cơ phổ độ nảy sanh bởi Đạo. Đạo vô cùng tận thì phổ độ cũng vô cùng tận, nó phải tùng theo hình ảnh vô hình và hữu vi của Đạo mà biến tướng. Ấy vậy, những bậc cầm nó nơi tay cũng phải lấy lẽ vô tư mà thật hành pháp luật mới đặng.
Nói tắt một lời là kẻ cầm quyền Đạo phải đủ trọn vẹn đức tài mới mong khai cơ phổ độ, có phải vậy không các bạn. Cười . . .
Em đã thấy mấy bạn bị kích bác, bị khinh khi, bị khó khăn, bị gay trở trong phần thật hành Phước Thiện thì em đau đớn không cùng, nhưng chỉn than rằng: Cả khổ hạnh của các bạn do bởi thiếu tài kém đức mà ra.
Thôi, em không nỡ hài danh ra, sợ Sư phụ quở răn nhiều bạn, chỉn nói riêng cho các bạn tự hiểu mà sửa cải lấy mình, chớ đừng để danh nhơ cho đến Hiệp Thiên Đài mà mang tội đa nghe.
- Không, anh Hiệp Phố à, em chỉn tưởng rằng cả mấy bạn của chúng ta đều có đạo tâm vững chặt, nhưng còn chút tánh tặng mình mà ra bất đức, nếu họ tự hiểu mình khinh trọng lẽ nào, rồi biết hạ mình nâng niu người thiểu trí thì nên mà thôi;
Phải lịch lãm thế tình mới mong độ thế, chớ hay chi giành bánh với kẻ láo ăn. Mấy bạn biết rằng Cửu Trùng Đài láo ăn lắm đa. Cười . . .
Hôm nọ, gặp Đức Quyền Giáo Tông, Ngài than rằng: Ngày nào Cửu Trùng Đài biết mình, bớt hám quyền mới mong tạo ra thiệt tướng.
Em căn dặn mấy bạn đừng lấp ló cửa quyền mà sanh điều đố kỵ. Xin nhớ.
Con cám ơn Sư phụ và Sư thúc.
Xạnh ! Con phải lo đạo nghe. Nói với má mầy, tao thăm nó.
THĂNG.
27. Phạm Văn Màng
Chào Sư phụ, Sư thúc, chư vị Thiên phong và các bạn.
Hèn lâu chẳng gặp nhau, vì không cơ, nên em hằng nghe các bạn van vái lắm điều, nhưng không phương chi thố lộ đặng.
Ôi ! Vắng mặt lắm người, con ước mong Sư phụ Sư thúc cho con giáng cơ ngày mai đặng hội hiệp cùng nhau cho đủ.
Con đến có điều cần là phải định lẽ nào cho Bà Rịa, Cần Thơ có người Giáo Thiện.
Ôi ! Con chỉn than rằng: Hồng ân của Đại Từ Phụ chưa chan rưới khắp cùng cho những kẻ đau đớn thảm sầu, đủ đều an ủi.
Thưa Sư phụ, con xin nơi lòng bác ái từ bi Sư phụ ngó đến đôi muôn kẻ lạc đường, cho người độ rỗi, kẻo tội nghiệp.
Thưa Sư phụ,Tư Buội thì đặng, còn Năm Bờ thì lại đặng tâm mất đức. Con đương toan liệu gỡ nghiệt chướng trái oan, xin Sư phụ nán đợi con đôi lúc.
Cười . . . Mắc đông người, em không phương thố lộ, anh Hiệp Phố nghe. Đợi mai em sẽ nói.
Xin Sư phụ dặn lại giùm mấy vị Hành Phép Xác, biểu khi trục chơn thần vào 9 cây nhang, gọi là Cửu Tiêu, rồi thì nán đợi cho chơn thần thăng cho đủ Tam giái, nghĩa là ba bực, thăng rồi lại cầm vững cho Tam bửu nhập định đủ ba lần.
Mấy vị ấy không đợi đủ, lại không định thần, thành thử bửu pháp ấy không hiệu nghiệm vào đâu hết.
Thưa, ngày mai có Anh Thoàn, Anh Nhượng và Anh Chiếm đến thăm Sư phụ.
Con xin kiếu.
THĂNG.
28. Hương Bảo Thoàn
1ère séance:
Chào Sư phụ, Sư thúc, mấy bạn nam nữ và mấy em.
Con trình Sư phụ hay, Anh Ba con biểu cho hay trước rằng: có Anh Nhượng và Anh Chiếm giáng rồi, Anh Ba con mới thủ cơ sau hết. Con xin lui.
THĂNG.
2ème séance:
Con chào Sư phụ, mấy bạn, mấy em. Lụy. . . .
Thưa Sư phụ, con đoạt vị đặng rồi nên an phận.
Con đặng lịnh Ngọc Hư Cung cho ngồi Đông Đại Bộ Châu, tùng Đông Nhạc Đế Quân, xem về Bộ Luân hồi chuyển kiếp.
Tuy quyền hành trọng đại nhưng thường thấy nhiều cảnh bi thảm hằng ngày, rất đỗi đau lòng xót dạ. Con thấy đã ngán ngẫm. Con ước mong sao đặng đến nơi khác hầu lánh khỏi nhiều điều nhắc nhở cái kiếp não nồng của con buổi trước, nhưng mạng lịnh Ngọc Hư khó bề từ chối.
Đây con xin gợi lại bài thi mà khi con đã đắc lịnh:
Con thành khẩn tri ân Sư phụ và cám ơn các bạn đã thương tưởng dìu đỡ con nơi bước tục, lại giúp thế cho con đặng phẩm Lễ Sanh, nên con đoạt vị dễ dàng. Con mang tình xưa rất nặng.
Hôm mồng 8 tháng 4, anh Thánh và con có giáng trần một lượt, người dắt con đến nhà thờ. Anh ưóc ao sao cho các bạn con hiểu rõ lẽ thiêng liêng đối cùng cảnh tình thế sự, nhứt là về phương diện phụng tự, nên con xin lỗi Sư phụ cho con giải nghĩa cho các bạn con nghe.
Xin đứng dậy. (nói với ông Giáo Sư Thượng Sửu Thanh).
Hộ Pháp: - Có điều chi dạy chúng nó, em cứ dạy.
- Thưa các bạn, đã còn một mảnh chơn thần thì đành làm khách Càn Khôn thế giới, ở trong hột sương cũng đặng, mà cỡi mặt nhựt cũng thường, chẳng nơi nào mà không đến, chẳng chỗ nào mà không thấy.
Vậy thì cũng nên biết rằng: Đền thờ nhà tự chẳng hữu ích chi cho Đấng thiêng liêng về bề thiệt dụng, nhưng có một cái báu vô biên của nó là khối tình yêu thương chất chứa.
Em nói thiệt rằng: một cây cột, một miếng tranh, nó đã nhắc tình xưa dồn dập, bởi vậy cho nên em đã thấy mấy bạn thiêng liêng khi vào viếng nhà thờ, ôm cột nhà mà khóc. Các bạn có thấy những nông nỗi ấy bao giờ, nhứt là mối thương tâm thầy thờ trò rất nên đau đớn. Lụy...
Thưa Sư phụ,
Bạn của con hôm nọ đến thăm, cậy con trao bài thi nầy lại. Thưa Sư phụ, con thì ít học thi phú, người lại đọc miệng, con nhớ mài mại, để con trụ thần nhớ lại coi:
Câu đầu: Ven trời ngàn lạy đáp ân thâm,
Hộ Pháp: - Em ráng nhớ cho kỹ.
- Cười . . .
Thưa Sư phụ, coi có sai sửa giùm con.
Hộ Pháp: - Qua có biết đâu mà sửa. Cười . . .
- Thưa Sư phụ, Anh Hai Chiếm giáng thăm.
Hộ Pháp: - Em nói Qua cám ơn Em Tư.
- Dạ.
THĂNG.
3ème séance:
Để con cậy Anh Ba viết giùm con (buông cơ cho Anh Thánh Màng viết).
- Con viết giùm Anh Chiếm.
Nói đi. Hôm con mới chết, ôi thôi ! nó khổ biết chừng nào ! Một nỗi bị mẹ thằng Đường (vợ của Chiếm) nó kêu tới kêu lui, chịu đà không nổi ! Thảm mới vừa hết đau thì có lịnh Ngọc Hư Cung sai Như Ý Đế Quân bắt đem qua Thanh Tịnh Đại Hải Chúng.
Thưa Sư phụ, ở chỗ đó khó ở quá ! bị bọn quỉ lồi, cô hồn gì đủ thứ, nó mắng nhiếc tối ngày, nhứt là nó chửi con là đồ làm biếng, tu gì, tu gì cái đám thầy chùa mê hoặc.
Hại nỗi bị mấy tay phản đạo cũng có trong đám đó đứng làm đầu xúi giục bọn kia chửi mãi. Con chịu như vậy hoài nên muốn chết đi cho khỏi, ngặt chết không đặng, nó hành con quá chừng !
Đương cơn thảm khổ, con lại may gặp một bà thiệt là tử tế, nghe nói là Thất Nương Diêu Trì Cung đến thăm, rồi biểu con theo Bà.
Con mừng quá, đi theo Bà liền, vì thấy Bà đó oai quyền lớn lắm. Nghe nói Bà đắc lịnh Ngọc Hư Cung vì có lời tình nguyện, lãnh phần cai quản Thanh Tịnh Đại Hải Chúng nầy đã từ lâu đặng giáo hóa và độ dẫn các vong linh vì tội tình bị sa đọa vào đây.
Nội Thanh Tịnh Đại Hải Chúng nầy, ai cũng đều kiêng sợ. Bà dắt con đến gởi Đức Quyền Giáo Tông. Con ở đây một thời gian chẳng đặng bao lâu, thì Đức Quyền Giáo Tông kêu con nói rằng: Có lịnh Ngọc Hư cho con đi phó nhậm nơi tỉnh Ninh Bình, làm ông Thần tại đó.
Thật cũng may quá, ấy là nhờ Bà Thất Nương thương tình thấy con ít oi thiệt thà, lại bị đám âm hồn ngạ quỉ hành hạ căn kiếp của con, nên Bà ra tay giúp đỡ.
Con mới đến đó ở đâu đặng năm bảy tháng rồi. May quá, cũng còn gần, con chạy đi chạy về thăm đặng.
Xin Sư phụ nói lại với mẹ thằng Đường hay rằng: thằng Đường chết không phải tại con bắt đâu, nó đổ thừa cho con, nó mang tội đa.
Thằng Đường nó bị quỉ bắt đi đâu, con đây còn không biết. Mà mẹ nó biết nỗi gì. Nó là con quỉ.
Sư phụ biểu mẹ nó nhớ lại khi cấn chửa nó, con và mẹ nó làm cái gì, nhớ lại coi thì hiểu.
Để rồi Anh Ba cắt nghĩa cái việc con cái của mình cho mấy bạn nghe, hay lắm !
Thưa con xin lui.
THĂNG.
4ème séance:
Con xin tiếp chuyện con đã hứa hôm qua.
Thưa các bạn,
Em đã nhiều phen khuyên nhủ xin các bạn có một điều là liệu phương nào cho hiệp tâm hiệp đức mới làm vẹn phận sự yếu trọng của Đại Từ Phụ nấy trao.
Thưa các bạn, nhứt là Anh Châu, Anh Đức, chớ Anh Thông cần chi phải nói, hai anh nhờ đức trọng của Sư phụ bảo bọc.
Vậy nên cố tâm nong nả lập mình. Em hỏi hai anh, nếu như toàn Phạm Môn đều làm khổ tâm nhọc trí cho Sư phụ hết như mấy anh, vậy thì Đạo mới ra thể nào ?
Em thấy rõ lời quyết định của Sư phụ rằng: Nếu không học tập nơi trường Phước Thiện của Phạm Môn thì chưa ai đủ hoàn toàn đức tánh đặng giáo hóa nhơn sanh.
Vậy mấy anh tập tánh học hỏi, cái may phận nương khổ hạnh mà lập mình chẳng khác nào như mới bước lên thang, chớ chưa vào thiệt cảnh. Mấy bạn ngó đó mà coi, nhơn sanh thống khổ, tâm não rối ren, thì bước Đạo để đâu đặng vững ?
Em thấy chỗ hay của các bạn nên làm mà không làm, đi cỡi ngựa chuối chơi với lũ trẻ con, hơn là ngồi cầm quyền tề quốc, em thấy mấy bạn có chỗ hay mà không hay thiệt nên rất uổng.
Còn nữ phái, ai mà chịu cho nổi, cứ lẩn bẩn hờn giận, búng rảy nhau hoài. Sư phụ rầy mà cũng không kể.
Kính thưa Sư phụ,
Cái hại của Hội Thánh buổi trước cũng do dối lựa người dùng. Xin Sư phụ để tâm liệu định. Con ước mong trong ba bảy lớp thảy có Giáo Thiện khắp hoàn cầu, nghĩa là để cứu tinh cùng các nước.
Nếu mình lựa chọn những người như thế nầy thì ngày sau có chỗ nào dùng. Con xin Sư phụ từ đây những người bị khổ hạnh mà lập mình thì Sư phụ giao cho Cửu Trùng Đài cả thảy. Con sẽ giáng cho Sư phụ hay những bạn thi đậu kỳ nhì.
Thưa mấy anh, nói lại với Anh Sắc rằng, hôm anh đi đến núi Mỏ Gà, có em tại đó, còn ngày anh bị khảo, kêu em làm chứng thì em cũng có tại đó tức thì.
Còn Anh Đợi (Đại) bị khổ hạnh ra biển ngồi khóc thì cũng có em. À nói lại với Anh Yên biểu làm như lời anh vái tôi thì nên việc.
Anh Giáo Hữu Thượng Cương Thanh ở bên Phạm Môn, anh nong nả dạy dỗ mấy em nghe. Cười.
Khi nãy Anh Chiếm hứa để em giải thích việc con cái của mình:
Em xin dặn, kể từ đây, ai muốn sanh con hiền thì giao thân với người phải cho thật hiền, còn buổi ấy mình sẵn tâm hung ác thì con trở nên hung ác, chẳng khác nào mở cửa nhà rồi mình kêu ai thì người nấy đến.
(Sư phụ vái lầm thầm về việc vợ con của anh).
Thưa Sư phụ, chẳng nên bận bịu mà làm gì, thấy khó, mẹ con nó mới lo.
Con xin lui.
THĂNG.
29. Cao Quỳnh Cư
1ère séance:
Chào mấy bạn và mấy em.
Tiếp Đạo ! Qua đã gây khổ cho em lắm há ?
- Dạ thưa Ngài, khổ nhọc nào em cũng không nao, chỉ dốc là làm cho tròn phận sự, nhưng không thành, tại đâu Ngài cũng rõ.
- Em ôi ! Qua cũng ngỡ rằng em tận tình, đủ đảm lực đặng cứu danh giá họ Cao, lại thêm thầm hiểu hậu tình của Hộ Pháp đối cùng em, nên trông cậy em, mới có gieo một tấm thảm kịch cho em diễn giải, di nhục đã nhiều. Qua cúi mình chịu lỗi.
- Thưa Ngài, Em không dám lãnh lời chịu lỗi của Ngài, em chỉ quyết làm xong phận sự là đủ.
- Tiếp Đạo em ôi ! Em đã biết rằng khối tinh thần sanh chúng là báu của đời, giá trị dường nào đã hẳn, nó phải đứng đầu trên ngôi vị đế vương, vì ngôi vị đế vương do nó mà sản xuất.
Phận sự yếu trọng gìn giữ nó tự nhiên phải mắc mỏ, khó khăn hơn giữ giang sơn đảnh nghiệp. Hại nỗi mỗi phận sự của chúng ta đều có luật điều định hạn, do thành cả phận sự ấy Đạo mới thành.
Em cũng vậy, Qua đây cũng vậy, mấy kép Hiệp Thiên cũng vậy, mà Hộ Pháp cũng vậy.
(Học tu, Thượng Trí Thanh và Thái Gấm Thanh vào lạy)
- Chào mấy bạn.
Hỏi có phận sự của chúng ta mà giống nhau mảy may chi đặng chăng ? Cái cao cái thấp, trước mực thiêng liêng không phân hạn lệ, hễ muốn cao thì cao ấy vô chừng, còn liệu thấp thì thấp kia không định.
Qua mới hỏi thử cái địa vị quá vói Hộ Pháp ngày nay chúng ta trèo lên không tột, ấy là do nơi nào, em nói thử ?
- Thưa Ngài, phận sự khác nhau, muốn làm cho tròn vẹn thì em tưởng phải ménager nhau mới đặng.
- Qua hỏi địa vị vô đối của Hộ Pháp là do đâu mà người lập đặng ?
- Do bởi Cửu Trùng Đài thiếu người chấp chánh và Thiên thơ định vậy.
- Do nơi đức tánh cao thượng của người chớ, vì người nong nả trèo cho cao, còn chúng ta vì đức tánh thấp mới tuột sa xuống thấp. Sự khôn ngoan đặc biệt của người là biết lựa chỗ cao mà đứng, em hiểu chưa ?
- Dạ.
- Ấy vậy, ngày nào người chưa tuột xuống thì không ai kéo níu gì đặng. Chúng ta thất bại vì đó em à ! Cười . . .
THĂNG.
2ème séance:
Em chào Nhị Ca, ông Phật mập và hết thảy mấy anh.
Cười . . . Đứng mấy anh.
Bây giờ em mới mời ông Trí. Nè nghe thi:
Bây giờ tới ông Phấn:
Nè vợ anh gởi lời thăm nghe không.
Hết.
THĂNG.
3ème séance:
Qua đây mấy em.
À ! Hôm qua, Qua cho mấy em nuốt nhựa, nay quen mùi ghiền rồi há ?
Cười . . . Bác thằng Vĩnh mới đến bố thí đó mấy em.
Ê, Tiếp Đạo, Qua tính mua đứt Angkor, em có tiền trả hay không ? đặng Qua dời Hội Thánh Ngoại Giáo vô đó, còn em thì cứ cho ở nhà hàng Pokor.
Nói nữa, Bát Nương nói tao nói dóc.
Ê Tám, sửa soạn cẳng đặng ngồi xe hơi em. Cười . . . Vui lắm.
Ê Tao nói thiệt đa bây ơi !
THĂNG.
4 ème séance:
Hộ Pháp ! Qua chào em. Cười . . .
Hôm nọ, Qua có nói riêng với em rằng ráng nín nẳm trong một đôi lúc nữa sẽ có tay thiêng liêng giúp sức mà làm cho Đạo vinh diệu, cao trọng, nên Qua nói khéo là sướng lắm.
Em sẽ đặng tin lành trong tháng tới đây.
Em nghĩ lại coi em hạnh phúc hơn Qua buổi nọ thế nào ? Em cầm mảnh lực tinh thần trị an vật dục dễ dàng quá sức, còn Qua chỉ làm tôi mọi của tình đời. Em thì ngồi mà nên chủ vị của thế sự nhơn tình, còn Qua thì chạy mỏi gối, song tình đường giục em để thử hai lẽ ấy trên cân hạnh phúc tạo đoan thì thấy rõ Thiên thời, Nhơn quả.
Em thì Thiên thời, Qua thì Nhơn quả, hai giá trị rất xa nhau, em tự nhiên biệt phân hơn thiệt, lại nữa cái hư của em chưa hề khi nào có, là vì hư em ắt hại trọn đời người. Vậy nên ấy tự nhiên định chắc.
Qua thấy Ngọc Hư đã dành để cho em một sự nghiệp vĩ đại thiêng liêng. Qua mừng hết sức !
Em an lòng lo Đạo, đừng ngần ngại âu lo vì chư Thần, Thánh, Tiên, Phật đã đặng lịnh tùng quyền phò hộ.
Latapie gởi lời kính thăm em. Người đương lo lắng tại Thượng, Hạ Nghị Viện đặng làm cho Đạo được tự do bành trướng.
Gabriel Gobron toàn thắng, em à !
Ê ! Madame Perreux theo đạo mình rồi nghe em.
Khí, để con nhỏ cho Qua lo, đừng rộn ràng chi hết nghe không.
THĂNG.
30. Victo Hugo
Lão chào hai em.
Je me suis Victor Hugo. Maintenant je veux parler en Annamite, parce que vous deux Kiết et Hiển, vous êtes faibles en fran-çais. Pardon messieurs.
(Lão là Victor Hugo. Bây giờ lão muốn nói tiếng An Nam, vì hai em Kiết và Hiển yếu tiếng Pháp. Xin lỗi các em.)
Lão nãy giờ muốn dùng Pháp văn hầu tỏ vẻ đôi điều nhưng không tiện. Vậy Lão dùng quốc âm gọi rằng thông dụng nghe.
Lão kính lời thăm Đức Hộ Pháp.
Lão mừng cho Ngài đủ mưu thủ thắng kế hề của TƯƠNG kỳ nầy. Cười . . .
Ôi ! Thương cho cái xác của TRANG đã cứng đơ trong hòm mà còn phải bị hành tội giữa chúng sanh, trước khi vào nằm nơi Thánh địa.
Mấy em thấy hình phạt tại thế chưa hử ? Ấy là đỡ đa ! Nếu không vậy, về luật Thiên điều làm sao chịu cho thấu em !
Lão tức cười quá ! Người làm sao mà lỳ đến thế ! Non nước nầy mà người ta chưa chịu lột lốt hề, còn mang râu diễu gượng, rồi đây thương hại giùm cho người giữa đám dêu hệu còn ngủ gục kia, mới dỗ chúng nó cách nào cho yên, mấy em nè !
THĂNG.
31. Cao Thượng Phẩm
Chào chư vị hiền huynh, hiền hữu.
Cười . . . Hộ Pháp ! Xin bạn nghe:
Họ nghịch với nhau, thây họ, can chi mình mà phỏng vấn Qua. Ừ mà giờ nầy anh Trung đương quảy bầu xuống Âm quang đặng giục tỉnh anh TRANG còn đương say vùi trong ảo mộng. Cười . . .
Ba phát quạt của Qua quạt một đường, anh TRANG bay một ngả. Qua bị Bát Nương kêu ngạo quá chừng. Ai đời, chơn thần người tu mà nặng quá hủ lô nhà máy. Thôi để cho anh lớn tính sao thì tính, họ có ăn thua với nhau thì họ biết thế nào mở húi.
Anh Trung coi bộ rầu cháy ruột. Để anh về Qua biểu đến thăm em. Thôi qua kiếu.
THĂNG.
32. Thượng Trung Nhựt
Chào mấy em.
Thượng Phẩm nói với Qua rằng: Mấy em đợi.
Ôi ! Qua nghĩ lại quá sức tức mình, mấy em nghĩ coi một kiếp sanh đâu có mấy lát, cái giả cuộc trần hoàn tuy xem như nháy mắt mà ảnh hưởng sâu sắc biết là bao.
Nào là danh, nào là vị, nào là tước, nào là quyền, nào là vinh, nào là trọng, rốt sự thì cũng không còn mảy mún giá trị chút ít gì nơi cõi Hư linh Hằng sống, bất quá như cơn vui dự đặng một tiệc ngon ngọt của khách phong trần say sưa một lát mà đòi phen chịu thảm cả đời.
Qua đến viếng TRANG nơi Lạc Hồn Trì, thấy nó nằm mê man sảng sốt, đau lòng hết sức, như lời Thất Nương và Bát Nương làm chứng, thì dầu Qua có đến gần nó lúc nầy cũng không bổ ích chút nào cả.
Phải đợi cho nó từ từ định tỉnh, may ra có tay Thất Nương giải mộng thì thỉnh thoảng định tỉnh tâm thần. Nếu Qua cượng cầu thì chẳng khác nào hầu chuyện với một người điên, chọc thêm loạn trí.
Tám ! Em nên thường phò loan đặng Qua truyền tin TRANG cho em hiểu. Ấy là một điều mấy em nên học hiểu.
Khi nãy, Qua thấy em có khách nhiều thì phải. Thôi Qua đi.
Vĩnh ! Em ráng lo chỉnh đốn lần lần việc làm, kẻo để Đạo bành trướng đổ xòa ra làm không kịp, em nghe. THĂNG.
CHÚ THÍCH:
33. Đoàn Thị Điểm
Thiếp chào Thiên Tôn, Chơn Quân và mấy em.
Cười... Hèn lâu chẳng gặp, lòng vẫn nhớ nhau.
Hôm nọ, thiếp có đặng mạng lịnh của thầy thiếp là Thất Nương dạy thiếp từ đây để lòng giáng dạy thường nữ phái. Thiếp chỉn tiếc một điều là không cơ bút. Vậy, thiếp nín nẳm đợi Lê Chơn Quân trở về Tòa Thánh, thiếp sẽ giáng mỗi tháng hai kỳ.
Thưa Thiên Tôn, làm ơn sắp đặt điều ấy giùm thiếp.
Thiếp hỡi còn lo lắm điều, nên chưa định chắc phải khởi dạy Chức sắc hay tín đồ, nhưng sở vọng để hết tâm giáo hóa nữ nhi bổn quốc, ấy là chia đau sớt thảm cùng bạn đồng thuyền. Thiếp chỉn e không kham phận sự.
Cười . . . Thiếp cho Lê Chơn Quân hay rằng: Đạo đã lần qua khỏi Bắc Ninh nghe. Cười . . .
THĂNG.
34. PIERRE PASQUIER
Salut Hautes Âmes. Tôi nói tiếng An Nam.
Tôi đã cầm đặng một cuốn sách Nho, học thông đạo lý. Cái tư tưởng của tôi buổi nọ nó thiên thật về bên Khổng giáo, chớ không phải hướng qua bên Phật đạo.
Tôi càng suy xét thì lấy làm lạ vì cớ nào tôi lại dựng nhà Thiền toan phá Đạo Cao Đài buổi nọ. Quái dị thay ! Tôi đã dám xưng mình là văn sĩ Nho phong, kinh truyện văn chương trước mắt mà lại chịu thiệt thòi sai sót chẳng hiểu đặng rằng Nho giáo chuyển luân tạo dựng toàn cầu Tân thế.
Sự lạc lầm ấy do đâu mà có ?
Ôi quan trường, ôi nha lại, vì mi mà làm cho ta phải đui mắt, linh hồn phạm tội nghịch ý Chí Tôn, Thiên điều tàn sát. Hận thay ngôi vị đế vương là đao kiếm trừ mạng linh hồn mà chớ. Gớm thay ! Ghê thay !
THĂNG.
35. Tiêu Diêu Đạo Sĩ
1ère séance:
Kính chào chư vị Đại Đức và quí huynh.
Thưa có Prasey Hoàng hậu xin giáng cơ kiến diện Thiên Tôn và thăm em người.
Bần tăng xin lui.
THĂNG.
2ème séance:
Thưa chào Thiên Tôn, chư vị Đại Đức với hai em.
Sommérit, em nghe thi:
Em, chị hằng riêng lo cho em mang nỗi nợ phong lưu mà nặng thêm nghiệt chướng. Chị đã dâng sớ nơi Ngọc Hư Cung cầu cho em giải nghiệt.
Em ôi ! Địa hoàn vẫn lớn, tình nghĩa vốn sâu, nếu em tưởng đến chị lo âu thảm thiết vì em chừng nào thì ráng lấy hết chí khí nam nhi mà thắng cho nổi điều oan nghiệt chướng, thì dòng họ Prasey mới nương em mà phục sanh tái thế.
Em ! Qua cho em hay rằng: nơi Âu Tây, em còn một người chị nữa là Anynaya Prasey đương gọi là Noehl, khi đến Pháp triều, em nên để tâm kiếm chị em nghe.
Hiền muội ! Chị cám ơn em thương tưởng.
THĂNG.
3ème séance:
Bần tăng chào chư Thiên mạng và mấy con.
- Phong Chí ! Con có nhớ lời thầy không con ?
- Dạ nhớ. Vì mang xác thịt nặng nề, xin thầy tha thứ.
- Lụy . . . Con ! thầy đã hết lời khuyên nhủ, con hằng khổ não vì tình, con đã biết nợ nần là dường nào chưa hử ?
Phong Chí bạch: - . . . . . . . . . . . . . . .
Hiểu, Phong Chí con há ?
THĂNG.
4ème séance:
Con Trọng ! Ba đến có điều cần kiếp nói với con.
Lụy . . . Con ! Con phải nhớ đứng anh hùng trong võ trụ nầy mà tạo thời cải thế đặng là dùng phương hướng nào chăng ?
Tiếp Đạo bạch thầm: . . . . . . . .
- Phải đó con ! Phải trần ai mới ra mặt công hầu, nhớ nghe.
THĂNG.
36. Thất Nương Diêu Trì Cung
Em mừng Nhị Ca, Cao huynh, Phong Chí và mấy em.
Lợi, Qua cám ơn em thương tưởng.
Em ôi ! Bạn của em, Qua đã cầu ơn Đại Từ Phụ cho đầu kiếp tại Angleterre, ngày sau sẽ đoạt danh nữ thi sĩ nơi nước ấy.
Em muốn hỏi chị của em thì em nên kiếm quyển sách nào của người viết về đạo nơi Tibet.
Người là nữ văn sĩ đại danh của nước Pháp, tên thiêt là Noehl.
Lễ Sanh Hương Nhâm bạch thầm: . . . . . . . . .
- Em đợi nội đêm nay Qua mời giùm, em Nhâm.
THĂNG.
Thưa chào chư vị và hai em.
Thiếp đặng lời Thất Nương dặn nói lại với em Nhâm rằng: Chí thân em chưa đặng phép hội diện cùng em đặng, nhưng người và chị nhờ âm chất em có thể cầu giải tội đặng.
Em ôi ! Những bậc chơn hồn vô phước không hưởng đặng hồng ân của Đức Chí Tôn vì chưa mở đạo vốn nhiều. Ôi thôi ! Nơi Diêm đình còn hằng hà sa số.
Chị đã may đặng phép đến viếng cũng nhiều lần, thật là một nơi khổ não mà trí người chưa hề tưởng tượng đặng. Chị quá não nề !
Nơi ấy là nơi pháp luật nghiêm nhặt, dầu cho Phật pháp cũng khó qua. Chị thầm tiếc cho lịnh từ thân em không ngộ đạo. Em gắng liệu lường, có chị giúp sức, ẩn nhẫn chị tính.
THĂNG.
Thưa, kính chào chư vị Thiên phong cùng chư vị thiện tín.
Thiếp vâng lời Thất Nương Diêu Trì Cung đến thân mật cùng chư vị thiện tín.
Thương thay, có một bóng hình chưa chi gọi chắc. Thiếp tưởng từ thử đến chừ, hồn ma, phách quế đã chịu rằng mị mộng đã đành, có chi hay khéo hơn đời gọi rằng nên để ý. Cười . . .
Nhưng thiếp mong mỏi có một điều là làm thế nào cho cả nhơn sanh rõ thấu rằng: Những người chết nơi thế gian nầy chẳng phải là mất, trái lại sự chết vốn để tìm cơ hằng sống.
Thưa cùng các bạn nữ lưu,
Ai đã có đến ở nơi cõi thế gian nầy chỉn cần kiếm một điều là tình ái tương hiệp với nghĩa tương thân; khi còn tại đời thì tương thân là trọng; khi về cảnh vô hình thì ái kia là báu.
Những linh hồn đã chịu đau đớn cùng đời mà tìm nên chữ ÁI đều hiểu quyết rằng: chẳng chi trọng hơn tình ái đối cùng đời.
Thiếp cũng vậy, mà chư vị nữ lưu cũng vậy, duy khác nhau có một điều là thương thiệt cùng thương dối mà thôi.
Thiếp nói thật, thiếp thấy chung quanh chư vị biết bao người chí thân của chư vị thậm tủi rằng: chư vị đã quên hẳn họ mà không thương họ nữa.
Thiếp tiếp: Còn các Đấng ấy thì hằng thương nhớ, bao bọc, phò hộ bên mình chư vị hằng ngày. Ấy là một điều ít ai để ý, duy chủ tâm mê tín theo sự viễn vong thờ lạy mà không lòng tin tưởng.
Chúng tôi đến cùng đời đặng kiếm điều tin tưởng ấy mà thôi.
THĂNG.
37. Thượng Trung Nhựt
1ère séance:
Qua chào mấy em.
Hộ Pháp hỏi: - Phải Anh Cả không ?
- Chớ ai cà ! Cười . . .
Nè Hộ Pháp và Lâm hiền muội, hai em đã thắng rồi đó. Một ông chinh Tây cũng giỏi, còn một bà và cậu Tép phạt Bắc cũng hay. Qua đố mấy em chớ công ai dày ai mỏng, nói thử ?
Hộ Pháp: - Anh muốn nói vụ gì, em không hiểu.
- Cười . . . Cái vụ em chiến đấu bên Tây, còn Lâm hiền muội và Tiếp Thế vận trù ngoài Bắc, mà không hiểu nỗi gì hử ? Lâm hiền muội nói đi.
Bà Nữ Chánh Phối Sư: - Em không hiểu, xin Anh Cả cắt nghĩa.
- Hai đàng đều giỏi hết mà ! Qua mới hỏi nhờ ai mà thắng đó hử ?
Hộ Pháp: - Nhờ Giáo Hữu Phấn đó Anh Cả.
- Nè, Qua hay mấy em làm complot đặng tẩy chay Qua có không ? (Complot là cuộc âm mưu)
Cười . . . Nè bây ơi ! Nếu tao không có quơ Lão R. . . giùm cho Hộ Pháp xẻo tai thằng Gết thì nó còn chiến tối ngày, chớ chịu thua đâu mà bây thắng ?
Ê, Thánh ghiền phát nầy làm tuồng hay lắm bây ơi. Va đương lo cho Đạo ôm quyền tự chủ chớ gì.
Ê, ít ngày nữa có điều vui lắm mấy em ơi.
Hộ Pháp: - Phải Marius Moutet qua không ?
- Cười . . . Không biết, chừng đó sẽ hay.
Hộ Pháp: - Anh có nói đi xe hơi mà không thấy ?
- Ê, bây kỳ quá ! Tu hành gì mà không phát huệ vậy bây ? Tao nói là đi xe Đạo, giàu Đạo, mà bây tính trúng số thì kỳ quá ! Cười . . .
Lâm hiền muội nghe Qua dặn:
Ngâm củ mì Tiếp Đạo.
Cười . . . Bộ bây tưởng dở hoài sao chớ ? Tao nói với bây tao là ông Tiên rồi biết chưa ? Đừng có khi rồi mắc đa bây à.
Ê, Bà Bát nói tao dóc nữa kia kìa bây ơi ! Thôi tao đi cho họ ở.
THĂNG.
2ème séance:
Cười . . . Anh Què thiệt là đúng chữ !
Em chào chư hiền tỷ, chư hiền muội.
Em cốt đến mà tỏ chơn lý của kiếp phù sanh phụ nữ. Ấy là một việc cần yếu cho chị em ta nên biết, hoặc đặng dễ bề nhẫn nại mà sửa cảnh đau thảm ra cõi hoan lạc, hoặc là nương theo thời thế quỉ quyệt mà giồi lấy mảnh Thánh tâm.
Hỏi: - Vì sao mà phải hạ sanh làm trang phụ nữ ?
(Đọc em Hiển).
Ai cũng cho là kiếp tội lỗi cả thảy, ấy là một điều lầm. Cười . . .
Thưa chị em, cái luật thương yêu của Chí Tôn có một, nhưng tùy đức tánh con người mà biến hóa nhiều hình. Cái thương của bậc nhơn sanh nó khác hẳn cái thương của chư Thần, Thánh, Tiên, Phật và Trời. Cái thương ấy tùng với khuôn luật Tạo Đoan nên không hạn giới.
Em xin nói rằng: Ai đã thọ một điểm linh của Đức Chí Tôn đều chịu dưới quyền luật ấy. Phép luân hồi là bài thi của luật thương yêu mà sanh sản..
Cả thảy vạn linh chạy theo con đường quyền luật ấy, chạy không cùng, đi không tận, chỉn ngày nào để bước đến gần tòa ngự của Chí Tôn thì mới hiểu nghĩa từ bi bác ái.
Hỏi: - Muốn đoạt mau quyền luật thương yêu thì đầu kiếp nơi đâu mà dễ đoạt ?
Cười . . . Em nói ra đây e có mích bụng mấy ông ầm nhưng nói hay thì phải nói.
Có phải là lòng dạ của bậc phụ nhơn thương nhiều hơn nam tử có phải ?
Ờ ! Em tưởng khi chắc hẳn như vậy.
Hiểu chưa mấy chị ?
Em khuyên mấy chị em gắng tu đúng phép thương yêu là đoạt đạo, chớ đừng dị đoan mê tín theo lối thường tình của Bàng môn Tả đạo nghe.
Em xin kiếu.
THĂNG.
38. Thượng Trung Nhựt
Qua chào hết mấy em.
Cười . . . Chớ chi mấy em biết cho mụ Lạc Thiện (bà Giáo Sư vợ Ngài) đến thăm Qua nói chuyện chút vậy mà, biết không ?
Ê, mấy em đem bộ mặt thằng già nầy đặng ra nhiều kiểu chơi, thú vị quá ! Ê, tốn quá bây ơi !
Thái Gấm, đứng dậy. Qua nói cho em cười. Gấm nè, em đừng nghe lời thằng Tép, nó tính làm tuồng mặt Qua ra bằng ông bồ, coi không đặng, Qua mắc cở lắm. Ê, làm nho nhỏ hơn một chút, Tép !
Tiếp Thế bạch: - Tám thước có bao lớn anh ?
- Lớn mà !
Em Gấm, o bế sửa soạn làm Tòa Thánh em. Ông Hộ đi xe rồi kia kìa. Có tiền rồi em à. Ê, em đắc nguyện rồi, nhớ cám ơn Qua nghe không ? rồi sẵn tay dời luôn trù phòng ra chỗ đại đồng xã.
Chú Vĩnh, còn mấy bâtiments administratifs (tòa nhà hành chính) thì làm tại trong, y như Qua đã dặn lúc nọ, em nghe. Còn khởi kêu mấy Tỉnh đạo đặng giao đất đi em.
Ê, Hộ Pháp ! Em hỏi qua việc chú TRANG, Qua lại nhắc em điều nầy: Khi nọ em có nguyện với Chí Tôn rằng: ngày nào có bịnh tà quái cầu tạng mặt em thì em hành pháp lại như trước. . . .
Đức Hộ Pháp bạch: - Thôi em nhớ lại rồi.
- Nhớ há ?
Còn vụ TRANG, hôm đầu tháng 8, va vừa tỉnh giấc mê hồn, vụt chạy trốn đi đâu không biết. Qua và Thất Nương đương kiếm.
Hồi trưa nầy đến Hộ Pháp Đường xin vào cho thấy mặt em đặng cầu ân xá, mà mở miệng ú ớ bị em đập, chạy nữa, bây giờ không biết chạy đi đâu.
Qua thấy thê thảm quá ! Nếu Qua và Thất Nương kiếm không đặng đem về, sợ lưu linh bậy bạ rồi chư Thần bắt cột tại Phược Trục Cung giam như tù tội.
Em Hộ Pháp ! Khi gặp bắt nhốt giùm qua, rồi kêu Qua đến đặng dìu dẫn kẻo tội nghiệp.
Ôi ! Cậu TƯƠNG cũng sẽ như vậy nữa mà chớ ! Qua xin lịnh Ngọc Hư tha thứ nhưng không đặng vì chưa có lời em, nên Qua lo sợ quá sức !
Mấy em khá gắng giữ mình, đừng thất thệ với Chí Tôn. Khó lắm !Khó lắm !
Em Vĩnh ! Em lo thu xếp bớt việc rồi về Tòa Thánh, công chuyện của em còn nhiều.
Qua rất rầu cho con Năm (vợ của ông Tiếp Thế), nó còn luyến đời quá, em khuyên nhủ nó chớ.
Qua thăng.
39. Lý Giáo Tông
Chào chư Chức sắc Thiên phong Hiệp Thiên Đài và Cửu Trùng Đài, chư Đạo hữu nam nữ.
Lão hèn lâu không giáng cơ dạy dỗ toàn đạo, nhưng chẳng bữa nào Lão không để tâm lo liệu xây chuyển Thiên thơ cho Đạo đủ quyền năng phổ độ.
Lão thường thương lượng với Thượng Trung Nhựt và Cao Thượng Phẩm định vị thiêng liêng cho cả con cái của Chí Tôn, nhưng chư hiền hữu chư hiền muội cũng đã rõ thấu rằng: phẩm vị Hội Thánh đối cùng phẩm vị thiêng liêng là thế nào. Nếu nói rằng lập vị thiêng liêng thì phải hiểu rằng có quyền lịnh của Ngọc Hư Cung vào đó.
Vậy thì hàng phẩm Chức sắc Thiên phong do Ngọc Hư Cung định vị, nên chính mình Lão cũng khó vị tình, để nơi Thiên thơ định liệu.
Chư hiền hữu có quyền xây chuyển Thiên thơ ấy với quyền tự do đạo đức của mỗi người. Ấy Lão ngồi đợi chư hiền hữu chư hiền muội thành công rồi chờ Thiên thơ biến tướng mà định phẩm cho mỗi người. Khá kiếm hiểu và ghi nhớ nghe
- Ngọc Chánh Phối Sư dâng sớ cầu phong.
Đức Hộ Pháp xin Khai Pháp đọc thế.
- Đặng, từ Tỉnh Đạo.
Lão vì lời Thượng Trung Nhựt cầu xin chớ chưa đáng vị. Lão để nơi quyền Hộ Pháp định phẩm Lễ Sanh, còn cả thảy đều là phái Thượng.
Lão còn nhiều điều cần yếu dặn dò. Ngày nào Lão đến tư đường Hộ Pháp sẽ kêu cả thảy Chức sắc Phước Thiện đặng chuyện vãn. Khai Pháp gắng chăm nom dạy dỗ . Ấy là một cơ quan vĩ đại buổi sau nầy, mà lại là cơ giải khổ của Đạo đa nghe.
Lão để cho Hộ Pháp định đoạt Phước Thiện nữ phái. Lão cũng để cho Hộ Pháp trọn quyền phong thưởng. Lão cũng sẽ đến dạy dỗ. Lão cũng mừng cho Đạo đặng vẻ đẹp đẽ từ ngày Hộ Pháp nắm chủ quyền. Lão để lời phong tặng và khen ngợi.
Lâm thị hiền muội, em an lòng để chị Mục Quế, chị Thành Công, sau Qua sẽ liệu, còn người Cái Bè cho thăng Giáo Hữu.
THĂNG.
40. Thượng Trung Nhựt
Qua chào hết mấy em. Cười . . .
Cha chả, mấy em làm công chuyện rành quá, làm họ Phạm phát nầy nổi danh lớn rồi.
Ê, Tép ! Em giỏi lắm ! Ông Ngạn ăn hạng bét.
Cười . . . Qua nghe lóng kỳ nầy em về Tần quốc bị Hội Thánh Cao Miên tụng đại bi dữ lắm. Ê, liệu kẻo họ nắm áo bắt thường đa em à.
Ê,TRANG khóc quá bây ơi ! Vửa hiểu hiểu, chớ còn khi tỉnh khi say, nhưng Qua theo bên mình bảo hộ không sao phòng ngại.
Em Tám làm ơn nói với con Hai cho nó biết kẻo lo rầu tội nghiệp.
Hộ Pháp bạch: - Biết nó nghe không ?
- Em cứ nói giùm. Cha chả ! Va oán em đánh va hôm nọ lắm. Qua an ủi, mà hễ tỉnh thì cằn rằn hoài. Em nên viết cho va một cái thơ an ủi, cậy Qua đưa giùm đặng Qua thừa dịp thức tánh va một chút. Em làm ơn giùm.
Ối ! Thây kệ, đừng giận làm gì nữa, nếu em thấy va lúc nầy thế nào em cũng tội nghiệp. Em làm phước làm giùm cái tháp cho va, hễ tỉnh thì hỏi có bấy nhiêu đó hơn hết.
Ôi ! TƯƠNG là cục nợ báo đời của TRANG, do căn kiếp phải vậy, dầu khi chết cũng còn theo báo hại. Em biết TƯƠNG là ai chăng ?
Đứa nào nói trúng, Qua thưởng cho một củ mì.
Ê, Qua nói nhỏ: là Ngô Tôn Quờn đó, biết không ?
Tiếp Thế bạch: - Nhắc việc cầu phong cho Đạo hữu Cận.
- Ôi ! Lôi thôi ăn trớt.
Nè Hộ Pháp ! Qua đến vì tình bạn nhau chớ Qua không dám phạm mạng Hộ Pháp nghe không. Đừng bắt lỗi Qua bị hạ lâm về tội đó đa.
Ê, em nhớ rằng Phước Thiện tức là Phạm Môn, có chức trách quyền hành đặc biệt y theo Thập nhị đẳng cấp thiêng liêng. Qua nói rõ rằng ấy mới thiệt chơn vi Đại Đạo, mà hễ Đại Đạo thì cốt của toàn sanh chúng, chớ không riêng cho bậc cao siêu.
Nói rằng toàn sanh chúng thì ta cũng nên cho là hạng dân thứ. Em hiểu dân thứ mới thiệt sanh mạng của Đạo.
Qua nói rõ nữa, Phạm Môn là Đạo của kẻ bần hèn. Kẻ bần hèn mới thiệt con yêu dấu của Đại Từ Phụ. Đại Từ Phụ đến lập Đạo độ rỗi con yêu dấu của Người, chớ không phải đến rước những trang siêu hoát.
Vậy thì Phước Thiện chẳng lẽ chung chức trách với Cửu Trùng Đài, em nên hiểu.
Qua tưởng Thánh ý Đức Lý Giáo Tông vì thấy những sự trở ngại khó khăn trong lúc ban sơ nên phong tạm Lễ Sanh cho hàng Giáo Thiện.
Khi hôm qua đến phong thưởng Hội Thánh, Ngài có thốt lời với Qua rằng: Ngày nay em đủ quyền hành chỉnh đốn nên Ngài nhượng quyền phong thưởng lại cho em, hầu làm cho Thập nhị đẳng cấp thiêng liêng ra thiệt tướng.
Em khá để lòng lo liệu cho ra vẻ hoàn toàn y Thiên thơ tiền định, có Phối Thánh giúp tay em, đừng ái ngại. Qua sẽ biểu người đến.
Qua để lời mừng cho Hóa, và chào em Lễ Sanh Nghĩa.
THĂNG.
TÁI CẦU:
Thưa, con chào Sư phụ, chư Sư thúc, chư vị Thiên phong, các bạn và mấy em.
Đã lâu không giáng nên nhớ nhau quá !
Thưa anh Năm Thượng Thế Thanh, em có lời dặn anh, trong mấy sở, chủ quyền chưa định, nên còn lộn xộn quá. Hôm nọ, việc xảy ra vụ lường gạt đó cũng bởi anh chưa khép vào khuôn luật mới có ra vậy. Em muốn từ đây họ phải do lịnh anh mới đặng phép thi thố mọi điều thì tránh những tai hại ấy.
Anh Sắc nên vô Hà Tiên độ lắm người nơi ấy, có em đi theo.
Cả mấy anh lúc nầy gắng vận động sẽ nên nhiều việc lắm.
Thưa Sư phụ, con xin Sư phụ đình đãi lại một đôi lúc nữa về điều phong thưởng kỳ nhì, còn phần kỳ nhứt thì cho lên hết đặng, vì bởi luật định phận sự mỗi hạng, các bạn con chưa làm cho đủ phép, chỉ công quả nhiều năm buộc thăng vị.
Thưa Sư phụ, phái nữ còn lộn xộn lắm, con coi hạnh đức của mấy em nhỏ có phần hơn người lớn, nên khó định liệu đặng, chẳng lẽ cho mấy em lên, còn mấy người lớn thì đứng.
Em để lời cầu rỗi cho chị Hai Tiều, tâm thì có tâm nhưng tánh làm quyền, ai ai cũng khó chịu, nhứt là cách đối làm chị Phạm Môn cả hết, anh em đều buồn ý, nhưng nghĩ công nghiệp cũng dày, ngặt nỗi chưa trọn hiến thân cho Đạo.
Xin Sư phụ nghĩ vì Thiên tánh tự nhiên như vậy, từ bi tha thứ một lần kẻo đương cơn bịnh hoạn thêm rầu buồn tội nghiệp.
Còn chị Tám Búng cũng giống y như kiểu đó, người ta không phục rồi giả bộ điên cuồng. Xin Sư phụ thương sắp nhỏ mồ côi nuôi dùm làm phước. Xin Sư thúc Khai Pháp đọc lên cho con chấm.
THĂNG.
41. Thượng Trung Nhựt
Chào em Thái Thơ Thanh, Thái Phấn Thanh.
Bạch: - Phải Anh Cả không ?
- Qua đây chớ ai. Qua rất mừng cho mấy em đó. Nói với Thái Thơ Thanh ngày nay bịnh em được lành thì ráng sấn tâm lo cùng Hộ Pháp, giúp người xây chuyển Thiên thơ, kẻo trễ thì nhơn sanh phải chịu nạn thống khổ dữ dội sắp tới đây nghe em.
Nền Đạo ngày nay tuy đã bành trướng mạnh mẽ như thế nầy, song còn điều trắc trở mà cũng không sao, ấy là nạn nhơn sanh phải chịu đó thôi.
Ông Quyền Thái Đầu Sư bạch: - Đức Hộ Pháp giao cho em về vô vi, còn người lo về hữu hình, có hiệp với Thiên thơ chăng, xin Anh Cả cho biết.
- Phải, nhưng em gắng để trọn tinh thần giúp hay trong đấy là đủ. Vậy mấy em phải dư biết rằng: cuộc đời thắng bại nhờ có trí dõng với mưu tài, dùng cho trúng mức ăn thua mới đoạt cơ thống trị.
Phải vậy. Chớ Khổng Minh Gia Cát là ai ? Bất quá cũng người mang xác tục mà sao có thiên tài an bang tế quốc trong buổi nọ, có phải là người quảng kiến tùy thời tùy tâm lý của chúng sanh.
- Đời ấy mà biện trí định phân thắng bại chăng ?
- Phải đó em. Trong Đạo chúng ta hiện nay cũng thế, Hộ Pháp ngày nay cầm quyền thống nhứt được vững vàng là cũng nhờ người dòm thấu tâm lý chí thiện lương của sanh chúng và tinh thần mạnh mẽ của Chức sắc qui tụ nơi đây, rồi người đem cả đôi hòa chung nhau bằng huyền diệu pháp vô biên của Chí Tôn ban cho nên được kết quả như vậy.
Em Phấn đọc lại.
Ông Quyền Thái Đầu Sư bạch: - Xin Anh Cả cho biết coi qua sang năm em có thể đi phổ thông ngoại quốc chăng ?
- Em Thái Thơ Thanh đừng lo chi việc phổ thông ngoại quốc, để rồi Qua sẽ bàn tính cùng Nguyệt Tâm sẽ hay.
- Anh mừng cho em Phấn đặng thăng phẩm đó, cám ơn “moi” không hử ? Cười . . .
Từ đây ráng lo phận sự, đừng bứ sứ như trước đa. “Moi” lúc nầy rất vui thấy mấy em được kết dải đồng tâm hòa chí, nên cả Hội Thánh được chặt dây thương yêu với nhau thì mong chi cơ hiệp chủng không sớm đoạt đó.
- Nầy hai em Sĩ Tải, Qua nói thiệt rằng: Qua tiếc vì buổi Qua còn tại tiền chưa làm được theo sở hành của Qua đã định. Vậy ngày nay Qua chỉ trông cậy mấy em tuổi xuân ráng theo hộ giúp Đức Hộ Pháp đặng nối chí giùm Qua.
Ấy là mấy em thương Qua vậy. Bước Đạo sau nầy bao la thế giới, những bậc tiền bối như Qua lần lần thời gian sẽ đưa xa khách tục thì đoàn hậu tấn sắp kề chơn.
Qua nghĩ tuồng đời còn đau đớn cho xác tục. Mang lấy thân bảy thước, nào công danh, nào thế sự, chôn lấp cả trí lự của điểm linh quang. Biết vậy mà ai thoát khỏi.
Nếu chẳng xuống cõi trần mà lập công bồi đức thì phẩm vị thiêng liêng dễ gì đoạt đó em. Ấy là trường lập phẩm vị cho cả Thần, Thánh, Tiên, Phật.
Vậy Qua khuyên mấy em ngày nay đã lỡ vào cõi trần thì khá gắng chí trau giồi tánh đức, hầu đoạt vị cõi Thiên, kẻo uổng một kiếp tái sanh hẫng hờ vô lối.
Qua kiếu mấy em.
THĂNG.
42. Tôn Sơn Chơn Nhơn
Bần tăng chào quí vị.
Cười ... Anh Phong Chí đứng chớ, làm bộ hoài.
Theo ý Bần tăng tưởng thì buổi nầy chưa phải hiệp thế thời cho Đạo phổ thông Trung quốc, vì hai lẽ:
Anh Phong Chí nè, Anh chưa bước chơn đến nước Tàu mà tên của Anh đã treo nhỏng nhảnh nơi Phòng Mật thám Tsien Tries, ấy là đợi Anh qua đặng ghim vào bằng cớ tụ họp thông tư ngoại quốc vì quốc sự, chớ chẳng phải vì Đạo. Các cớ ấy chúng sẽ làm thế nào cho quả quyết hiển nhiên đặng toàn diệt Đạo nơi đây cho đặng.
Trong thế kỷ hai mươi mốt (21) sẽ thấy tang điền Nhựt đảo biến nên thương hải Huê triều.
Ấy vậy, lúc phối hiệp dân sanh sẽ có lắm trường huyết chiến.
Em nói trong thời gian ngắn ngủi chi đây, sẽ có Nhựt - Huê đại chiến.
Em lại nói chắc rằng: Chức sắc giáo đạo những nơi Huê triều, ngày kia cũng phải chung mang khổ ách.
Anh hiểu rồi, gắng nghe lời Hộ Pháp khuyến giáo và hạ lịnh mới gây nổi cơ đồ vĩ đại.
Nghe và tuân theo vì đó là lịnh dạy của thầy.
Em đã trả lời những sự Anh cầu nguyện rồi, xin để nhượng bút cho Phạm Phối Thánh.
Cao Tiếp Đạo, Bần tăng xin dâng bài thi nầy:
THĂNG.
43. Phạm Văn Màng
Con chào Sư phụ, chư vị Sư thúc, chư Thiên phong và các bạn.
Xin mời mấy bạn và anh Giáo Sư đứng dậy.
Thưa Sư phụ, con kiếu lỗi, xin phép chuyện vãn với mấy bạn con một đôi điều, xin Cao Sư thúc xá lỗi.
May mắn một thời gian vắn vỏi mà thấy đặng trọn điều tốt đẹp mạnh mẽ của cuộc chiến đấu chánh tà, lại còn hừng chí thích tình xem đặng trận trung quyết thắng, các bạn mừng chăng ?
Thưa Sư phụ, để các bạn con suy nghĩ.
Giáo Hữu Cương bạch: - Sao lại không mừng.
Thấp thỏi là sao ? Mấy anh trả lời không nghĩa. . . . . Thưa, trật nữa.
Thượng Sắc Thanh bạch: - . . . . . . .
À đó đa. Mấy bạn nhớ lại khi thầy trò bị xô đuổi về nơi một khoảng đất không trên mẫu đặng, xúm xít nhau xây ổ gầy hang cho cuộc vĩ đại cơ quan bảo tồn sanh chúng đã đắc thành với vẻ thanh bai tốt đẹp thế nầy, thì đoán chắc cái quá trình tượng chơn vi thể Đạo đặng rồi đó.
Ôi ! Hôm nọ Sư phụ khóc tại Phạm Nghiệp, buổi hôm qua khóc tại Báo Ân Từ, hai trận huyết lệ ấy nó sẽ rửa sạch cả con đường Thánh đức của mấy anh, lại còn làm bửu pháp diệt tiêu gươm đao kẻ nghịch.
Ấy triệu chứng cuộc vinh hiển vô cùng của mấy anh toại hưởng.
Em chỉ xin một điều là mấy anh nên hằng nhớ những nỗi đau thảm buổi xưa, mà lau lụy cho những người bất phước, chớ đừng ỷ lại mà quên mình đa nghe.
Thưa Sư phụ, chị Tư Nhượng có gởi cho mấy em gái một bài thi, con xin viết ra đây nhờ Sư phụ trao lại giùm mấy em kẻo tội nghiệp:
THĂNG.
44. Vô Danh Đồng Tử
Chào chư đạo huynh. Bình thân.
Mấy anh nói chuyện chơi đi.
(Hậu xin Ngài chỉ dạy về việc Đạo).
- Đệ có dám lãnh phần giáo huấn đâu, nhưng lâu ngày đặng gặp mừng quá nên muốn bàn sơ việc Đạo với mấy anh cho vui, chớ đệ cũng không dám nói rằng đắc lịnh Ngọc Hư mà dám nhiều lời.
Song việc Đạo là việc công, tưởng ai cũng bàn đặng. Vậy xin nhượng chư huynh. . . . .
Đệ xin thưa chư huynh, Đạo còn nhiều bước khó khăn vì bị lũ tà thần quỉ mị bày lắm trò quái gở để lừa gạt chúng sanh mà phá loạn cơ quan của Đạo mà chính mình Đại Từ Phụ đã lưu tâm từ thử.
Ấy cũng vì tư tâm ích kỷ mà ra, nhưng đó cũng là một bài học vỡ lòng cho anh em ta. Vậy đệ xin khuyên chư đạo huynh chớ thấy vậy mà vội buồn, và hãy gắng công thêm nữa. Đệ xin tạm biệt.
TÁI CẦU:
Đệ đã nói rằng không đắc lịnh, thế thì đâu dám quyết định điều gì. Còn yêu cầu Lý Đại Tiên và Đại Từ Phụ thì quyết chưa đặng vì đã có lịnh Trên dạy để vậy ít lâu cho rõ giả chơn, rồi các anh em sẽ tự nhiên tỉnh ngộ, vì chẳng lẽ Đức Chí Tôn làm việc chơi một lúc đâu.
Nếu ai có tâm chí lớn mới đáng làm hướng đạo cho cơ hiệp nhứt, vì những người có công khai Đạo đã bị thử thách, rồi nhơn cơ hội ấy mà bị khinh bỉ và đố kỵ là khác nữa.
Vì lẽ ấy mà không khôi phục nhơn tâm. Chẳng những vậy thôi mà những kẻ đó lại còn đem đường ganh ghét cho người đạo mất vẻ thân ái với nhau.
Chớ chi đừng kể những điều phàm tục mà bạo gan ráng chịu cho đặng những điều nghịch ý mình thì có lo chi không hiệp nhứt.
Đệ xin tạm vài lời thổ lộ.
THĂNG.
(Trích Thánh Ngôn chép tay của Ngài Bảo Pháp, trang 62)
45. Chưởng Đạo Nguyệt Tâm Chơn Nhơn
Bonjour Hộ Pháp et mes chers amis.
Cao Tiếp Đạo, j’ai à vous parler personnel- lement au sujet de Charles.
Vous êtes idéaliste. Il suffit de vous dire que toute autorité qui mérite son nom doit être respectée de gré ou de force.
L’avenir de la Mission Étrangère nous réserve encore beaucoup de surprises au point de vue sacrifices. Sachez bien que Charles a été désigné par moi pour réaliser un plan très complexe.
L’honneur de tous les Missionnaires est placé au premier plan. Il dépend d’une réelle énergie dans les paroles et dans les actes pour mettre chacun à la hauteur de sa tâche.
Le Corps entier est imbu de toutes sortes de corruptions, auusi bien chez les hommes que chez les femmes, par d’effroyables procédés. Or, un assainissement radical est absolument nécessaire.
Bài dịch ra Việt văn:
Xin chào Hộ Pháp và các bạn thân mến.
Cao Tiếp Đạo, Bần đạo cần nói riêng với hiền hữu về vụ Charles.
Hiền hữu thì lý tưởng. Chỉ cần nói với hiền hữu rằng, tất cả quyền hành xứng đáng với tên của nó phải được tôn trọng dầu muốn dầu không.
Tương lai của Hội Thánh Ngoại Giáo còn dành cho chúng ta nhiều ngạc nhiên về phương diện hy sinh. Hiền hữu nên biết rằng, Charles được Bần đạo chỉ định để thực hiện một kế hoạch rất phức tạp.
Danh dự của tất cả Chức sắc Ngoại Giáo được đặt lên hàng đầu. Nó tùy thuộc vào một khả năng thực sự trong các lời nói và trong các việc làm để đặt mỗi người nơi bậc cao nhiệm vụ của mình.
Toàn cơ quan bị thâm nhiễm bởi tất cả những thứ hư hỏng, nơi cả nam phái lẫn nữ phái, bằng những thủ đoạn ghê tởm. Nay, một cuộc thanh lọc tận gốc là tuyệt đối cần thiết.
Donc, la désignation de Charles est muârement conçue, je reconnais qu’il n’a pas tout fait pour réussir. Il y a vraiment des défaillances, mais les résultats obtenus sont aussi assez élogieux.
Je vous serais donc infiniment reconnaissant de l"aider puissamment dans sa tâche pour aplanir les difficultés qui peuvent se produire dans l’accomplissement du dessein de Dieu.
Cao Tiếp Đạo répond: - Je vous obéis. Je m’entendrai avec Sa Sainteté pour aider Charles.
- Merci.
Adieu.
(Extrait de Thèse de Pierre Bernardini pour le Doctorat 3è cycle à Université de Paris VII, page 375)
Charles: Il s’agit du Giáo Sư Thượng Chữ Thanh ou Charles Hugo.
Vậy thì sự chỉ định Charles được quan niệm chín chắn, Bần đạo nhìn nhận nó không làm tất cả để thành công. Quả thật có nhiều khuyết điểm, nhưng các kết quả thâu được cũng khá đáng khen.
Vậy, Bần đạo vô cùng biết ơn hiền hữu đã giúp đỡ hiệu quả trong nhiệm vụ của nó để san bằng những khó khăn có thể xảy ra trong việc hoàn thành Thánh ý của Đức Chí Tôn.
Cao Tiếp Đạo đáp: - Tôi vâng lời Ngài. Tôi sẽ thỏa thuận với Đức Hộ Pháp để giúp Charles.
- Cám ơn.
Xin cáo biệt.
(Trích trong Luận án Tiến sĩ Đệ Tam cấp tại trường Đại học Paris VII của Pierre Bernardini, trang 375)
46. Lý Giáo Tông
Chào chư hiền hữu, chư hiền muội, Hiệp Thiên Đài và Cửu Trùng Đài.
Hộ Pháp, Lão cám ơn hiền hữu đã thi hành y theo lời quyết định (vụ cầu phong để cho Quyền Vạn linh tuyển chọn).
Hộ Pháp bạch: - Nếu có điều chi sơ sót, xin Ngài chỉ dạy.
- Lão chẳng có điều chi dạy thêm Hội Thánh, duy y theo luật pháp “để trọn quyền cho Vạn linh định vị”. Nếu những sớ cầu phong không do Vạn linh công nhận, Lão buộc lòng bác hết.
Chư hiền muội nữ phái !
Lão để lời căn dặn một phen nữa rằng: Lão chỉn lấy tâm đức mà định vị cho mỗi người, y theo Thiên thơ biến tướng. Hễ khiếm tâm đức thì lập vị không thành đa nghe. Khá nhớ.
Lão để lời khen tri ý định cho Hộ Pháp thống quyền nữ phái.
Trần Khai Pháp ! Phước Thiện đã trọn nơi quyền ân tứ của Hộ Pháp. Khá cầu lịnh nơi người.
Hộ Pháp ! Lão y phê sớ cầu phong của Quyền Vạn linh công nhận, nghe à.
Hiền hữu khá nhớ rằng: Hễ mỗi sự hành động chi cao thượng thì sự kết quả lại lắm đê hèn !
Hiền hữu cầm nghiêm luật pháp thì trừ hại ấy đặng mà thôi. Nghe à.
Hiền hữu đừng lo, an lòng hành đạo, có Lão và các Đấng thương yêu hiền hữu phò trợ. Xin nhớ.
THĂNG.
(Trích trong quyển VI BẰNG Hội Quyền Vạn Linh tại Tòa Thánh Tây Ninh ngày 15-10-Đinh Sửu, trang 70)
47. Cao Thượng Phẩm
1ère séance:
Chào các bạn và mấy em hết.
Cười . . . Bần đạo đi với nhiều Đạo hữu, Đạo muội, có Phạm Phối Thánh đến nữa. Cười . . .
Tiếp Đạo ! Em có ý đợi Qua hả ? Cười . . .
Em nên chú ý và nói lại với mấy kép rằng: không có điều chi kỳ dị bằng mình nói giá ngọc với một tay buôn ngọc. Em nói, hễ cửa Huỳnh Thạch Công mới có hiện ra Trương Tử Phòng.
Những trí định ấy hẹp hòi lắm, biểu họ bỏ đi là hay hơn hết, nghe em. (vụ mấy vị cựu Chức sắc Hiệp Thiên Đài tính phản loạn nữa).
Tiếp Đạo bạch: - Tôi có cản nhưng họ vẫn chẳng chịu nghe, lại còn muốn lôi tôi nữa.
- Mấy em Giáo Thiện nam nữ nghe Qua:
Nơi khổ hải nầy nó đã chất chứa bao nhiêu đau thảm thương tâm thì lại cần dùng biết bao giọt nhành dương cam lộ. Mấy em đã gánh một trọng trách nơi mình, giúp đời giải khổ, thì tức nhiên mấy em làm thầy sự khổ.
Ấy vậy, cái khổ là nghiệp của mấy em thì còn chi rằng lạ với tánh bạc ác tuồng đời.
Mấy em đã may duyên có thầy gần bên nâng đỡ, mấy em có biết giá trị hạnh phúc ấy là ngằn nào không ? Biết bao Đấng thiêng liêng từ trước muốn đặng vậy mà không đặng vậy.
Qua chỉ khuyên là mỗi khi bị áp bức tâm thần, mấy em nhớ rằng mấy em còn thầy của mấy em, thì tự nhiên an ủi.
Ôi ! Gia nghiệp thiêng liêng vĩ đại của mấy em ! Qua đã thấy và quyết chắc rằng: dầu cho một vị Chơn Tiên cũng còn ước vọng. Khá nhớ nghe.
Ngày nào dời điện phục vị Báo Ân Từ, Qua sẽ cùng toàn các bạn mấy em giáng một phen hội hiệp.
Bần đạo nhượng cơ cho Phạm Phối Thánh.
Hộ Pháp hỏi: - Về y phục của Truyền Trạng và cho biết coi ai xứng đáng phong vào hàng Sĩ Tải.
Khai Pháp bạch: - Xin cho biết insigne của Phước Thiện.
- Cười . . . Insigne làm chi cà chớ ! Làm đạo vô vi đi mà ! Cười . . .
- Hộ Pháp, hiền hữu nên chủ tâm hiểu Đức Lý Giáo Tông đã nhượng trọn quyền Hiệp Thiên Đài cho hiền hữu định liệu là nghĩa gì ? thì mới hiểu bịnh Đạo nơi nào đặng toan điều trị.
Lại nhớ lời dặn nầy: Hễ hành động càng cao thì kết quả thường hèn tiện.
Nhớ !
THĂNG.
2ème séance:
Con chào Sư phụ, nhị vị Sư thúc, các bạn, mấy em và mẹ thằng Xạnh. Cười . . .
Thưa Sư phụ, mấy em con đều đủ đây hết, thiệt là một ngày đại hội hiệp. Con mừng quá !
Chào chư hiền hữu, bình thân.
Thưa Sư phụ,
Con không dám để một lời gì nơi sự cầu phong cho mấy anh em con, nhưng con chỉ than rằng: Nếu ai không đủ công hành thiện y theo khuôn luật của Phạm Môn thì chẳng hề biết ái tuất thương sanh mà nên Giáo Thiện.
Theo ý con tưởng thì tốt hơn là để thủng thẳng cho họ tạo tâm đức đặng hoàn toàn. Còn như muốn cho họ trọng thân danh, nên để cho toàn Phạm Môn xúm nhau định cử.
Xin Sư phụ nghe theo lời con là hay.
THĂNG.
(Trích trong quyển VI BẰNG Hội Quyền Vạn Linh tại Tòa Thánh Tây Ninh ngày 15-10-Đinh Sửu, trang 71-72)
48. Diêu Trì Kim Mẫu
MẸ mừng các con ái nữ.
Lành thay ! Lành thay ! Ngày nay MẸ rất hân hạnh vui mừng thấy các con níu nhau hồi về với MẸ, chạnh nhớ nỗi niềm từ lúc nọ, nung lò bảo sanh, đùm bọc các con cho đến nay đã sáu triệu niên dư, có lúc MẸ chi xiết nỗi mừng, MẸ tưởng nhớ rằng các con thân mến đã dắt nhau hồi về với MẸ.
Nào hay đâu MẸ mắc mưu với đàn con. MẸ hồi tưởng khi các con vắng MẸ trửng giỡn trước ao sen, gió thổi lắc lơ cành sen nghiêng qua lắc lại. Ôi ! Đau thảm cho già chống gậy ngóng trông, mà các con đành lìa MẸ, xa khơi nơi vòng thế tục mà quên cả cội căn.
Nay nhờ Đại Đạo hoằng khai ân xá, nên chi MẸ mới tầm đặng các con. Vậy các con hãy hiểu rằng: Trong kiếp chót cuối cùng nầy mà lo tu niệm, bồi công lập đức, hầu có trở về với MẸ.
MẸ ban ơn cho các con. Tòa sen ngôi báu rực rỡ chói ngời, hạnh hưởng tiêu diêu, đời đời khoái lạc. Chớ các con ở chi trần thế mà bụi tục vấn vương cho tấm thân đày đọa.
Vậy MẸ cho các con phép cơ tạo Thiên.
MẸ dạy:
THĂNG.
49. Đông Phương Sóc
Giáng điển nâng thần bút,
Chào chư Chức sắc Thiên phong,
Có ai biết Ta không ? Ta là Đông Phương Sóc.
Nghe nói nhiều tay ham học, hỏi học làm chi ? Nói học làm Trời, mà làm người chưa đúng.
Hỏi người tu làm chi ? Nói tu thành Phật thành Tiên, mà tánh đảo điên không bỏ.
Hỏi sao không biết hổ, còn ngóng cổ cãi hoài.
Quấy là ai ? Phải là ai ? Hỏi lại ai ai cũng quấy.
Mắt chưa thấy, tai chưa nghe, mở miệng ra khoe tôi là trí thức, đua chen rộn rực, làm in tuồng quỉ chực đàn chay, kẻ nói dở, người nói hay, dở hay không quyết đoán.
Tu lâu năm chầy tháng, tu nhiều ngày kết án dẫy đầy, quấy ăn mặn, phải ăn chay, mặn chay chay mặn. Đã biết Trời trao gánh nặng, sao không lo gánh nặng cho rồi?
Xưng mình là đạo đức cao ngôi, sao lại dám bỏ trôi phận sự. Kẻ đa ưu, người đa lự chưa rành, người ganh ghét, kẻ cà nanh thêm sanh ác cảm.
Ôi ! Ôi ! Nhìn thấy chư hiền mà thảm, thảm cho người rồi thảm cho đời, đời trở lại phá đời, rồi trở lại nói đời quá dữ.
Đạo thì không lo lánh dữ, rồi trở lại trách Trời, có tiền định đổi dời, người sao dám chống Trời ngăn cản. Nay kết phe, mai kết đảng, quyết lòng đánh tản Thiên điều, sớm tự đắc, tối tự kiêu, tưởng rằng Đạo bấy nhiêu là hết.
Một câu kinh chưa biết, dám xưng mình rằng thiệt thông minh, kẻ thì chống, người thì kình, kình chống cho lâu thêm hại.
Kẻ khoe khôn, người nói dại, khôn dại rồi lại tự hại mình.
Xuống bút thần dặn bảo đinh ninh, phải không phải tự mình hỏi lại.
Bần đạo giáng đàn rất hổ ! Hổ vì Ca chê chỗ bất tài. Thần Tiên thảm thiết bi ai, thương vì được việc may đành rủi. Ta khuyên đừng có tủi, buổi cuối cùng rủi đó rồi may. Lời xin người chớ vội khoe tài, cơn rắc rối ỷ tài thêm hại.
Sớm hồi tâm suy nghĩ, suy nghĩ thành chớ ỷ không thành, khuyên bớt việc cành nanh, nanh vút nhọn ắt sanh chuyện dữ.
Xúm nhau mưu sự, dạ hằng lo chống cự cho vừa, ngoài kẻ chắc phần đông, lòng quyết chí lấp sông tát biển.
Chưa xong điều hiển mà luận việc vô vi, chẳng rõ chữ trí tri, lại kẻ canh vật lý. Câu tâm linh phước chí, Trời lựa người mà mượn ký thiêng liêng, căn tình dục đảo huyền, ái nữ phụ sớm khuyên chừa bỏ.
Luật Thiên đình treo đó, người tu phải ngó cho tường, pháp nước rõ chán chường, ai sớm biết tìm phương lánh họa. Muốn tu cho khỏi đọa, ta khuyên chừa cái dạ đa nghi, muốn theo đứa vô nghì thì phải mê si chung với nó.
Trương buồm coi chừng gió, gió có ngược có xuôi, mọi việc đều có đầu đuôi, đầu đuôi có chỗ.
Xét sao không biết hổ, phận mình còn nhiều chỗ chưa rồi, hồn dụ dự lôi thôi, trong đó cũng có hồi còn sơ sót. Tranh đua theo nước bọt, không lo học lo hành, giả dối muốn tranh giành, lòng chẳng ưa việc phải.
Ta nói chung cả thảy, muốn theo Thầy thì phải tin Thầy, lời dặn chớ lầm sai, không tu niệm, tội ai nấy chịu.
Xét sớm mau lo liệu, đừng để muộn ăn năn, khuyên chớ có dùng dằng, ắt không tròn bổn phận. Chác chi điều cừu hận, làm cho bạn ưu phiền, dứt hết nợ oan khiên, ngày sau mình khỏi đọa.
Đạo lúc nầy rời rã, cũng vì tứ bửu không hòa, Trời định chẳng dung tha, làm lũ yêu tà thêm vỡ mật.
Một còn một mất, còn mất là lẽ tự nhiên, một dữ một hiền, dữ hiền là thay đổi. Ai sớm may gặp hội, cũng trong một lúc nầy, kẻ vô phước chẳng may, rồi đây toan bỏ việc.
Ai có công thì hưởng phước, lòng đừng mơ ước uổng công. Muôn việc chi phải trước đề phòng, hơ hỏng ắt không thành việc.
Giáng bút phân rành hơn thiệt, ai sớm biết liệu lo, sâu thì chống, cạn thì dò, đừng để cho đến đỗi giông tuôn rồi gió thổi.
Cũng trong một lúc nầy, xây chuyển lại chuyển xây, cuộc đời thay đổi. Ta khuyên đừng có vội, ráng an lòng chờ đợi lịnh Trời.
Tiếng nói chẳng phải chơi, nhiều lời ắt vương nên tội lỗi. Có tội thì sau sám hối, để lâu ngày thì tội không trừ, việc thiệt dám chê hư, dầu cho Đấng Đại Từ không chế đặng.
Đường ngay mực thẳng, phe đảng tan tành, lời thiệt phân rành, người tu chung hiệp. Chân thiện lo cần kíp, đừng để trễ ngày giờ, nếu biết luận Thiên cơ, đừng ngẩn ngơ chán ngán.
(Trích trong Đại Đạo Nguyệt San số 11, 1965).
50. Đức Quyền Giáo Tông
Chào mấy em.
Dịp may có mấy em tựu hiệp đây, Qua chỉ thêm đôi chút rồi mấy em khá gắng làm theo và truyền bá cho chư Chức sắc hiểu nữa nghe.
Hôm nay là buổi nhơn sanh đương để mắt trông chừng nền Đại Đạo lung lắm, nhưng họ còn ngần ngại một điều là nửa tin nửa không, lầm tưởng Đạo Cao Đài phỉnh phờ trò đời đó thôi.
Ôi ! Cái nạn thâm nhập vào kiếp đọa để trừng phạt tội tình độc ác của chúng sanh.
Vậy hiện nay Chức sắc cần phải trút thêm cả mồ hôi lẫn hòa giọt lệ ái tuất thương sanh, hầu đi khắp non sông để bia tấm lòng thương yêu chơn thật của Đức Chí Tôn buổi Tam Kỳ Đại Đạo thì dầu cho sắt đá kia còn phải cảm giác thay, hà tất là quần sanh. (Đọc)
Qua trách một điều là chư Chức sắc dám hy sinh cùng đời mà không dám can đảm liều thân đó thôi. Cười . . . Khó thật, mấy em há !
Ôi ! Đã nặng mang nghĩa vụ với đời thì chất khí sanh phải mong đáp đền tròn nghĩa vụ, vì vậy mà các đấng nguyên nhân, mỗi phen xuống thế là mỗi lần âu lo, nhưng mấy em hiểu rằng: Nếu không xuống cõi trần đây mà thi thố cả tài hùng biện để lập vị thiêng liêng thì mong mỏi gì đoạt phẩm.
Qua cũng dư hiểu buổi tạo đời bước đầu tiên thì các vị nguyên nhân lãnh lịnh phải chịu muôn sầu ngàn thảm là cố nhiên, nếu ai đủ nghị lực làm xong phận sự thì quả vị thiêng liêng không nhỏ vậy.
Mấy em nên cắt nghĩa cho nhau hầu vẹn đền lòng đại từ đại bi của Chí Tôn quá thương chúng sanh nên giáng trần lập Đạo.
Mấy em là người để thúc giục tâm chí cương quyết và can đảm với những hoàn cảnh khó khăn luôn, nghe à !
. . . . . .
THĂNG.
51. Cao Thượng Phẩm
Chào chư Chức sắc Thiên phong Hội Thánh Hiệp Thiên Đài và Cửu Trùng Đài.
Có Đức Giáo Tông giáng lâm.
Em Tiếp Đạo nâng loan, có Qua trợ lực nghe.
Chào chư hiền hữu, chư hiền muội.
Cười . . . Hộ Pháp hiền hữu xin nghe:
Hôm nọ, Hội Yến Diêu Trì, có đủ mặt. Chưởng Đạo Nguyệt Tâm có đem sự khó khăn của Đạo mà người và hiền hữu đã nhiều phen toan tính, sẵn có mặt Cao Thượng Phẩm, người quì cầu rỗi cho Chức sắc Hiệp Thiên nơi Diêu Trì Kim Mẫu.
Đương lúc bàn luận, có Thánh của Đức Chí Tôn phủ giáo rằng: Cực Lạc Thế Giới tư sớ kêu nài phải để cho Hộ Pháp trọn quyền y như Hội Ngọc Hư buổi nọ đã định hầu chuyển pháp cho phù hạp với Thiên thơ, chẳng ai đặng quyền sửa cải, dầu cho Chí Tôn kia cũng còn khó liệu.
Ấy là một điều Lão đã biết vậy, nên từ ba năm nay, chỉn để trọn quyền cho hiền hữu sửa đương cơ Đạo. Lão an tâm đặng là vì có Nguyệt Tâm thân mật cùng hiền hữu toan tính mọi điều. Lão đã đặng biết trước sở hành của hiền hữu.
Vậy nơi hai Tờ Nghị Định ấy, hiền hữu chỉ thêm vô tên Lão ký là đủ, đặng thi hành đỡ, đợi tới ngày mùng 9 tháng giêng, Chí Tôn giáng cơ phê chuẩn, đem vào Pháp Chánh.
Lão lấy làm hân hạnh vì lòng của các bạn thiêng liêng chúng ta, để lời tạ ơn hiền hữu.
Lão phê y Sớ cầu phong, chỉ xin thêm hiền hữu đoái đến Nữ Giáo Hữu Hương Vàng tận tâm cầu nguyện và cậy hiền hữu nói lại với Giáo Sư Hương Quế rằng: Tự mình lập tâm đức và công nghiệp đến phẩm vị ấy thì Lão đây cũng khó nỗi vị tình . Nói lời cầu nguyện của người, Lão đã đặng là đủ.
Chư Chức sắc Cửu Trùng Đài nghe dạy:
Phải bảo quì hết coi.
Cái phước đã hưởng thì phải biết giá trị mới đặng đa nghe.
Thi, gắng kiếm hiểu:
Lão đợi coi Thánh đức của chư hiền hữu nó sẽ hoạt động và sanh hóa ra thế nào rồi sẽ định vị cho đa nghe.
Đọc, kêu tân Thiên phong đặng Lão cho phái:
. . . . . .
THĂNG.
52. Thượng Trung Nhựt
Qua chào mấy em. Cười . . .
Vậy mình chơi với nhau mới đặng, chớ hôm qua, Qua cũng có theo Đức Lý Giáo Tông, nhưng có dám súp lê đâu.
Qua mời Cao Thượng Phẩm đi với Qua chơi nhưng mà người mắc cở một chút nên không đến. Đố mấy em biết: mắc cở sự gì, nói nghe thử ?
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Cười . . . Đó đa. Em Tiếp Đạo thấy chưa em ?
Ôi ! Đã lắm điều kỳ dị, từ thử đến giờ, hết lời để luận. Qua tưởng lẽ ấy là cùng. Em biết Cao Thượng Phẩm nói sao chăng ? Người than rằng: Chính mình người cũng bị nghịch ý cùng Hộ Pháp mà không an phận.
Mấy em, Qua đố một điều nữa ?
Chí Tôn hơn mình thì nên hay là mình hơn Chí Tôn mà nên ? Mấy em há ?
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Cười . . . Tài gì mà địch thủ với một tay đã quen nắm quyền Chí Tôn từ mới tạo Thiên lập Địa. Hễ nói ra, Thiên binh Thiên tướng xúm chiều lòng; còn mình tay trơn đánh sao cho ra miếng.
Hễ động đến họ thì cũng như mèo phỏng nước sôi, nên bộ mặt họ xấc quá chừng, mà họ không biết lúc nầy Lão Trung giúp họ. Không biết họ có biết vậy không há ? Cười . . .
Lortat Jacob có nhắn lời chào Hộ Pháp.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Cười . . . Thì là ổ của Bạch Vân. Em xem lại coi không người nào mà dưới phẩm Chơn Nhơn cả thảy.
Qua có luận cùng Diêu Trì Cung việc em mới tưởng đó, Hộ Pháp. Chỉ đợi Tòa Thánh cất xong, dời Thánh điện rồi Qua sẽ tính với em điều ấy.
Phạm Phối Thánh rất mừng lòng và than rằng: các bạn của người đương cần nghe dạy dỗ, lại là phương độ chúng rất nhiệm mầu. Người hứa sẽ ân cần lo việc ấy.
Qua và Lâm hiền muội để lời cám ơn em thương tưởng.
Chớ chi lúc nầy, Quan Thế Âm đương ở trì niệm cho nước Tàu nơi Nam Hải thì người đâu có rảnh hầu đặng đến trò chuyện và thăm viếng mấy em. Người nhắn với Ngọc Hồ rằng: Nó để cho thầy trọc cướp của hết và phiền rằng, nó không biết phương chuộc lỗi của người. Ôi ! Ôm chi khối nợ đời, rồi mẹ hờn con khóc.
Hộ Pháp nói lại giùm nghe. Biểu nó biết nghe lời em một chút nữa là khá và nói với má nó không chịu nằm tại Vũng Liêm, nghe à.
Hộ Pháp hỏi: - Phải vụ dời xác không ?
- Phải.
Qua sẽ có ngày đến thăm nói chuyện ấy với nó, chớ má nó hờn nên không thèm cho nó nằm mộng, y như nó đã cầu xin.
Lúc em đi Vũng Liêm, có Qua theo bảo hộ.
Ê, Hộ Pháp ! Từ đây mình bảnh rồi đa , em à.
- P . . . về bển ra sao anh ?
- Hộ Pháp ! Làm gì đặng với Latapie và Lortat. Chết tiêu nó. Còn Lão Robin binh em lắm, anh ta vô Paris đặng đối thủ với kẻ nghịch của mấy em. Làm cũng đặng bộn công chuyện.
Tiếp Đạo không thần, khó viết quá.
THĂNG.
TÁI CẦU:
Chào chư vị Sĩ Tải, chào các bạn Phước Thiện.
Khi nãy, vì bận sự nên không giải rõ thêm cho các bạn.
Nầy các bạn ôi ! Ngày nay các bạn mới rõ, thầy của chúng ta đã bấy chừ thọ giáo là ai rồi à ! Đã may duyên thọ giáo một Sư gia dường nầy thì tưởng chưa để điều cần yếu. Các bạn nên nhớ rằng: đối với ơn trọng đại kia, chúng ta phải làm thế nào hầu đáp đền muôn một. Các bạn nói thử ?
- Đợi trả lời coi.
- Thưa Anh Ba, muốn trả ơn thầy thì duy có biết giữ trọn thệ và thương anh em trọn lời huyết thệ.
- Phải đó, đúng vậy.
Các bạn, càng nghĩ tới những nỗi khổ tâm của các bạn chừng nào lại càng động tâm hoài cảm chừng nấy.
Ngày nay các bạn nên hiểu rõ trường công quả đã mở thì tự mỗi người tự liệu day trở hầu lập vị mình. Đừng lầm tưởng như buổi chúng ta còn cắp sách sớm tối quanh quẩn bên thầy, cửa võ môn đã hé, thì ráng đem cả khí hùng đua tài đấu sức, quyết đoạt kỳ công hầu khỏi uổng mấy năm công phu Sư phụ nhọc nhằn khuyến giáo. Các bạn còn danh vị cao thăng thì cái vui của thầy ta thêm oai khí nơi Cực Lạc Thế Giới.
Vậy, trả ơn như thế mới gọi anh hào.
Các bạn nên để vào tâm cả sự hành động của các bạn. Thiệt ra công lao quá đáng, nhưng phải bình tâm suy nghĩ trong mọi hành động từ việc lớn đến điều nhỏ, được vậy thì ít sơ sót. Khá nhớ. Ấy là phương thuốc hay hộ thân khi khó liệu.
Vậy xin kiếu các bạn.
THĂNG.
TÁI CẦU:
Thưa, con chào Sư phụ và nhị vị Sư thúc.
Khi nãy, con làm rộn Sư phụ, xin tha lỗi cho con, kẻo tội nghiệp.
Thưa Trần Sư thúc,
Con xin đê đầu gởi gấm các bạn con, Sư thúc thương tình chiếu cố.
Thưa sư phụ,
Một đàn chim kia đồng bay với nhau nơi xứ lạ, cảnh sầu thì tình khắng khít thương đáo để. Nếu rủi đôi cánh mỏi mê lạc bầy lẻ bạn, thì tiếng nỉ non kêu thảm vốn lẽ thường. Xin Sư phụ và Sư thúc rộng lượng tha tội cho Giáo Thiện ĐỢI, kẻo tội nghiệp.
Lụy . . .
Thưa Sư phụ, Chị Lý Hiền Lương gởi nhắc lại lời Sư phụ tha tội bất hiếu cho người, vì không sớm thăm tối viếng đặng Sư phụ.
Bữa hôm nọ làm tuần người, mấy con có về, nhưng than ôi ! chỉ có tủi phận thương tình, rơi châu đổ lụy, rồi lui bước cho khuây khỏa lòng sầu. Thương nhứt là người không thế nào xem mấy đứa nhỏ cút côi mà chịu nổi.
Thưa Sư phụ, vì người đã thâm tình cùng Diêu Trì Cung buổi sống, nên nay đặng hầu cận Bát Nương. Ấy là kiếp may duyên nên mới đặng vậy.
Xin nói lại với Ngô huynh an lòng, kẻo người hoài vọng.
Tư Nhượng có gởi bài thi nầy cho Sư phụ, con xin đưa lại:
Người xin Sư phụ cầu xin cho người ở nơi khác, chỗ Đông Nhạc Đế Quân xem cảnh thảm ấy không nổi nữa.
Thưa Sư phụ, xin kêu Anh Chiếm, chớ không có lịnh của Sư phụ đòi, ảnh không dám về.
Con xin kiếu.
THĂNG.
TÁI CẦU:
Hộ Pháp hỏi: - Phải em Hai đó không ?
- Dạ, con đây.
- Tại sao em không dám về ?
Cười . . . Tại con sợ Sư phụ.
Thưa Sư phụ, Con thấy anh Hiệp Phố bị Phong Chí hiếp đáp, con muốn về mét Sư phụ mà con không dám.
Ai đời làm đạo gì mà biểu người ta phải ở truồng và ăn đất mới ra lẽ Phước Thiện.
Ông Bảy giành quyền của anh Hiệp Phố, chẳng khác gì Hành Chánh ghét Phước Thiện vậy. Anh lén gầy dựng được bao nhiêu, Ông Bảy ở sau lưng phá hết. Anh Hiệp Phố không nhịn để cho Ông Bảy ăn đậu ở nhờ, thiệt là đáng lắm.
Bây giờ nghèo mà xin ai cũng không đặng đồng nào, nên mới đổ nghề ra khảo Hội Thánh, coi bộ biết ăn năn một chút, nhưng mà khi đặng thơ Sư thúc thì đổ quạu oán anh Hiệp Phố lắm.
Thưa Sư thúc, cho phép con đem anh Hiệp Phố vô Ninh Bình, con bao hết. Anh Hiệp Phố cũng muốn vô ở đó với con, song sợ mạng lịnh của Sư thúc nên còn đợi.
Thưa Sư thúc, con lãnh, hễ vô Ninh Bình thì con giúp anh làm nên chuyện. Con cám ơn Sư thúc.
Thưa các bạn, em xin cúi đầu chào các bạn. Còn việc mẹ con của chúng nó, em hằng phò hộ, không sao đâu, xin nói lại với mẹ con Chinh, em gởi lời thăm đó. Ít lâu đây, tôi lo xong việc ông già, và nói với nó không sao đâu mà sợ.
Em lui.
THĂNG.
53. Cao Thượng Phẩm
Chào các bạn và chư Chức sắc nam nữ lưỡng phái.
Tiếp Đạo, em nâng loan, có Qua trợ bút cho Chí Tôn giáng nghe.
THĂNG.
Các con,
Tắc, Trọng, hai con chịu nhọc giùm Thầy nói một chút nghe.
- . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
- Nầy các con, đã trót bấy lâu Thầy những chịu khổ tâm ngồi xem các con tự liệu tự lo, cầm giềng mối Đạo.
Ôi thôi ! Ngoài tình thương nhớ, còn nỗi ngại lo cho cả các con không đủ tài đức mà giữ bền Chánh giáo. Hại nỗi, Tà Thần là kẻ nghịch của Thầy, tức cũng là kẻ nghịch của các con, nương quyền của Thái Bạch đã rộng cho thử thất các con, làm đến nỗi những đứa ít duyên phần phải mất ngôi thất vị.
Ôi ! Giọt lệ thương tâm kể sao cho xiết ! Thầy tưởng chẳng nói các con cũng đủ hiểu rằng: Thà là Thầy đến ở chung cùng các con, chia đau sớt thảm, hơn là ngồi mà xem các con phải chịu đoạ lạc trầm luân.
Các con ôi ! Thì cũng tại nơi các con không biết thương Thầy, giữ lời giáo huấn, ngày nay mới có nỗi nầy. Các con không tìm hiểu cho trọn Thiên ý nơi nào mà phải lạc đường mất nẻo.
May thay ! Nếu Thầy không viễn lự sai Hộ Pháp giáng trần thì cơ Đạo đã ra tiêu hủy.
Thầy nhờ nơi lòng cảm mến của các con làm cho vui lòng Thái Bạch, nên nó mới chịu xây chuyển Thiên thơ, tạo nền Thánh vức.
Các con nên để tâm nhớ lấy oai nghiêm của nó mà giữ mình hành đạo thì sẽ thấy cái nghiệp vĩ đại của Thầy đã tạo cho các con hóa ra cao trọng.
Tắc ! Thầy cám ơn con.
Thầy đã đặng mấy tờ Sớ của con cậy tay Thái Bạch giao lại cho Thầy và nó đã để ý y phê theo lời xin của con. Vậy con cứ thêm vào Pháp Chánh là đủ.
Các con phải hằng nhớ rằng: Thầy hằng ở bên các con điều độ, các con cứ an lòng. Thầy chưa để cho ai rộng quyền áp bức mà các con lo sợ.
Thầy sẽ sai Thái Bạch đến nói nhiều điều yếu trọng với các con, nhưng phải cầu tư nó mới đặng.
Thầy ban ơn cho các con.
THĂNG.
54. Diêu Trì Kim Mẫu
(Thánh Ngôn trong thời gian Đức Phạm Hộ Pháp bị đồ lưu hải ngoại.)
Phụ lục 1: THÁNH NGÔN cầu tại Tây Ninh và Sài Gòn.
Mừng các con nam nữ.
MẸ vui được thấy các con biết lo cho chúng sanh tức là lo cho mình vậy.
Mình tu cho chúng sanh, mình lập vị cho chúng sanh, tức là mình lập vị cho mình. Phải hiểu cho rõ, nếu chúng sanh chưa ai đắc đạo thì ta phải cầu nguyện cho người đắc đạo trước ta.
Nếu mình cứ mong cho mình cao phẩm giá, tức là trái với Thiên ý, mình phải hằng ngày trau giồi tánh đức, lo chung cho thiên hạ, ấy là phương pháp tu tắt đó.
Thường ngày công phu mà mình chất chứa tánh tự kiêu thì cũng không mong đắc Chánh quả được, bất quá đắc một vị Địa Tiên mà thôi.
Vậy muốn cho hoàn toàn thì ráng tập cho biết trừ các điều xấu xa, tập thường ngày tầm Chơn lý, kiếm hiểu huyền vi, răn mình hằng bữa, đó là đường chánh sáng láng cứ lo bước tới.
Đạo chia ra ba Chi: Thế, Pháp, Đạo.
Mình tu cho đúng theo Luật, hành theo Pháp, thì chúng sanh nơi thế ca tụng công đức mình, trọng kính mình, ấy là mình đắc Thế.
Hễ đắc Thế thì phải tầm Pháp đặng cứu chữa, dạy bảo theo Pháp. Nếu mình hành Pháp hiển linh, chúng sanh ứng mộ thì mình đắc Pháp.
Nếu đắc Pháp thì phải tầm Đạo. Đạo là vô vi, muốn tầm không phải dễ, mà dễ khó là do nơi mình. Nếu đi được hai khoản thì khoản sau nầy phải ráng, nếu đắc Đạo thì nhập cõi Niết Bàn.
MẸ ban ơn cho các con Nam Nữ.
(Tiếp theo, Cửu vị Tiên Nương lần lượt giáng cơ cho thi: Kính tặng).
THĂNG.
55. Huyền Khung Cao Thượng Đế
Chào quí vị. Chỉnh đàn cho nghiêm đặng hầu Đại Từ Phụ. Cấm mật niệm.
Đại hỷ, Thầy mừng các con.
Tuy ít vị, song tấm lòng thành thật, các con chớ nên trách riêng Thầy sao không dìu dắt các con, để cho Đại Tiên Trưởng Thái Bạch mở nẻo dẫn đường bí pháp trợ giúp các con.
Phàm có học thì phải chịu hành, giáo thì phải răn. Trái lại, Thầy vì thương không đành răn he cùng hành phạt các con, nên đành giao lại cho Đại Tiên Trưởng giáo hóa môn sanh về phần lễ phép.
Các con nam nữ,
Phàm muốn nên người trí huệ minh mẫn, cần phải học. Hễ đến trường học tức phải nghe và tuân theo bề trên dìu dắt, lắm khi phải những lời chua cay quở trách, dầu cho đến thế nào đi nữa, cũng cứ một mực bền lòng vững chí ôn nhuần, sửa tâm giồi tánh cho tận thiện, rửa sạch bợn nhơ trần thế, giồi mùi hương lập tánh Thánh, hầu độ rỗi các con cái đang chơi vơi biển khổ.
Kỳ nầy là chót, Thầy lập nơi đây một Trường thi công quả và cho các Đấng khảo đủ phương diện. Thầy đau đớn thấy các con còn đặt mình chung cùng danh lợi. Đây cũng đến kỳ Tận Thế, đổi cựu thay tân, tuyển bực đại hiền cứu thế.
Các con cũng còn nhớ những lời Thầy dạy lúc mới lập Đạo, Thầy tưởng cũng nên lập lại một lần chót cho các con nhớ: “Thầy là các con, các con là Thầy. Chư Phật, Thánh, Tiên cũng là các con, các con là Phật, Thánh, Tiên tại thế.”
Vậy các con hiểu Đạo thì các con tập tánh sao cho ra vẻ cho đúng in như các Đấng vậy.
Thầy đã cho các con biết trước: “ Thầy cho các con đắc đạo tại thế ”.
Nay muốn tầm lên cao thì phải lập công cho cao, chí cho bền, đi cho vững, leo núi chớ than mệt, thuyền ra khơi đừng lo biển rộng, dầu sóng gió thế nào cũng vẫn tươi cười đặng lướt qua khỏi bể.
Nghe cùng tuân lời các Đấng dạy răn. Thầy khuyên các con đừng sanh nạnh cùng nhau, co đầu cứng cổ, e phải bị tội lỗi đa nghe.
Thầy mừng và ban ơn lành cho các con.
THĂNG.
56. Thất Nương Diêu Trì Cung
Em tỏ sơ, mỗi khi trong mình mấy anh có điều chi khác, hoặc đau lạ kỳ hơn kẻ khác, xin mấy anh không nên phiền phức. Ấy là các Đấng chuyển đa.
Sửa tâm luyện tánh, tắm sạch phách hồn cho tinh chuyên, trong mấy điều sửa đổi đó, phải chịu hành xác chút đỉnh. Ấy là phận sự của kẻ chỉ giáo, còn phải chịu cho các vị Giám khảo hạch hỏi nữa nghe.
Trong Ban Khảo lại chia làm hai Ban khác nhau: một Ban khảo thí về tinh thần, một Ban khảo thí về vật chất. Phải biết phân biệt hai Ban nầy có lộn Quỉ vương nữa đa, vì Chí Tôn cho lịnh chúng nó.
Bạch: - Xin Cô giải nghĩa giùm tinh thần và vật chất.
- Khảo về tinh thần: là làm cho trí não mờ mệt, biếng nhác, hay quên, quạu quọ, bị kẻ khác sỉ nhục tên tuổi mình.
- Khảo về xác thịt: thì đau té, có khi bị chúng giọi đầu, gia đình lộn xộn, xào xáo chẳng yên.
Đó là em kể sơ qua, chẳng phải dễ đâu ?
Biết Đạo mầu, nhà triệu phú muốn đổi cũng chẳng thèm. Thanh thì bần, trược lại phú. Có phân cây mới tốt, mà phân vẫn là chất trược. Phép nầy dễ học hơn hết.
Hễ mỗi lần xác phách muốn làm điều chi thì mấy anh tự hỏi cái điều nầy: Ông Trời có làm đặng không ?
Rồi mấy anh suy nghĩ cho đáo để sẽ trả lời cho phách của mấy anh. Mỗi lần cứ thi hành theo phương pháp ấy thì ngày sau có kết quả mỹ mãn.
Bạch: - Xin Cô giải rõ.
Thí dụ thứ nhứt:
Bạn chung nói mình ỷ có quyền bảo nó đi cướp của của kẻ khác đem về mình hưởng, thì mình hỏi Ông Trời làm việc đó đặng không ?
Nếu biết nó là Ác tâm thì mình trả lời rằng: Không được, điều đó ác lắm, không nên làm.
Thí dụ thứ nhì:
Mình xúi hai đàng kiện lộn với nhau, đặng mình thủ lợi, thì thử hỏi Ông Trời có xúi làm điều đó không ? đặng trả lời cho phách biết rằng: điều đó độc hiểm lắm, không nên làm.
Các anh hiểu chưa ?
Thường ngày nhớ mấy điều nầy, Thánh Thần đều biên chép những công chuyện của ta làm, nghe những tiếng của ta nói, cho đến ngày cùng vậy. Nên trước khi ta làm điều chi hay là nói tiếng chi cũng phải suy nghĩ coi có nên không ? Chừng ấy sẽ làm hoặc nói chẳng muộn gì. Em mách sơ.
THĂNG.
TÁI CẦU:
Em xin quí anh chị cần chuyên tập, ban đầu chịu khó, sau mới thành công.
Từ đây, trước mỗi thời cúng, em xin quí anh quí chị hãy nhớ:
Rửa cho sạch, đoạn mới tới Chánh điện hầu lễ.
Đó là bề ngoài quí anh quí chị.
THĂNG.
57. Huyền Khung Cao Thượng Đế
Mừng Thiên phong Hiệp Thiên, Cửu Trùng, các con nam nữ lưỡng phái.
Thầy rất đẹp lòng được trông thấy các con Hiệp Thiên và Cửu Trùng tương hội lần nầy mà lo lắng cho chúng sanh. Vậy sự hội hiệp rất khó khăn, sau bao phen chia lìa đau đớn của các con làm cho Thầy lắm lúc phải biết bao lệ thảm.
Đó là làm cho các con đã tự xét mà quí mến nó với một tâm hồn cao khiết và nên vì đó mà gắng giữ cho tới ngày cùng, chẳng nên vì một lẽ nào mà làm cho nó tổn thương nữa.
Đó là lời Thầy yêu cầu các con, vì non sông, vì nhơn loại, vì Đạo, vì nhà. Các con có thể từ chối chăng ?
Con đường trải qua, đã lắm gay khó, thì bước tương lai cũng không dễ đâu, còn phải hao bao nhiêu tâm huyết và thống khổ mới được trọn thành, nhưng nếu các con chẳng hiệp một cách chơn thành và mật thiết nồng nàn thì sức Thầy cũng vô hiệu quả.
Các con nhìn chung quanh sẽ thấy bao nhiêu kẻ nghịch chờ đợi dịp đặng xô đuổi, vây các con, hiệp nhau toan phá hành vi của các con, nên liệu mà thắng chúng nó, và đem dựng lại một nền Chánh giáo mà tự nơi tay các con đã xô ngã.
Thầy muốn đem các con ra khỏi luật Thiên điều của Tòa Tam Giáo thiêng liêng, đặng các con có thể cứu chữa nhơn sanh mau chóng, nhưng vô hiệu quả. Các con phải tự lập nền móng cho nòi giống mà thôi. Nên nhớ lấy.
Về việc trị Đạo, hai Đài Hiệp Thiên và Cửu Trùng phải tương đắc nhau mà đi cho trúng lối.
Hiệp Thiên Đài có đủ chuẩn thằng mà tiếp xúc, dìu dắt các bạn, phải tương đắc đặng thật hành chủ nghĩa thương đời, đặng cứu giúp các em út của các con trong cửa Đạo, vì chúng nó chịu nhọc nhằn đau khổ lắm, mà khi các con quên chúng nó chăng ?
Hiệp Thiên Đài các con, Thầy y giữ mấy chức đã tạm phong bên Hiệp Thiên Đài nơi cơ quan tái lập, đặng có tay giúp đỡ các con; mấy Chức sắc ấy nên tận tâm vì Đạo.
Thầy cho Thượng Chữ Thanh, Thượng Hóa Thanh, Thái Tu Thanh đến gần hầu Thầy.
Ba con hiện thời, duy có ba đứa là trên hạng Chức sắc Cửu Trùng Đài.
Thầy sắp:
Các con phải gắng làm phận sự đặng lập cơ qui nhứt cho thành, sau nầy sẽ lấy theo công quả mà định.
Các con nên tuân và ráng hiến cho Thầy một sự vui mừng.
Chức Đầu Sư và trên nữa thiếu thì cứ hỏi nơi Hiệp Thiên Đài nghe.
Thầy ban ơn các con.
THĂNG.
58. Diêu Trì Nương Nương
Mừng chư Chức sắc Hiệp Thiên, Chức sắc nữ phái.
Thiếp được hân hoan trông thấy nền Chánh giáo được dựng lại và dìu dắt cả con cái hiệp làm một để tạo lại đời tàn buổi sau nầy.
Nhờ Chí Tôn trợ giúp thêm vào sức hiệp chơn thành của các bậc anh tuấn của Đạo, nên non sông Đất Việt ngày nay mới được mở mang trên màu cờ độc lập. Đó là kết quả xứng đáng của sự lập Đạo của Đức Chí Tôn.
Thiếp ước mong cho Hiệp Thiên Đài để hết công tâm mà lo lắng chủ nghĩa chung là lập nền tảng chắc chắn để độ sanh linh đi đến con đường giải thoát. Đó là dâng cho Chí Tôn một lễ trọng hậu, và gặp dịp may để lập ngôi vị cho mình. Nên lưu tâm.
Các con Nữ phái gắng công độ rỗi và làm cho Nữ phái được đạo đức dồi dào, đông đủ mới hiệp Thiên thơ.
Bước đường trước, nếu chẳng đặng hay, thì con đường sau nên dè dặt và thận trọng lấy trách nhiệm, đặng đi đến kết quả tốt đẹp. Thiếp trông mong nơi đó.
Thiếp ban ơn chung. Nhượng cơ cho Cao Thượng Phẩm.
THĂNG.
TÁI CẦU:
Chào mấy bạn Hiệp Thiên Đài và chư Đạo hữu nữ phái.
Bần đạo lấy làm vui mừng vì được trông thấy mấy bạn Hiệp Thiên hôm nay.
Bần đạo vẫn đợi cơ hội nầy đặng để cho nền Đạo có một tinh thần chắc bền và có sức đông đủ đào tạo các bậc nguyên nhân nên tài hữu dụng.
Thiên thơ đã định cuộc giải phóng giống nòi, nhưng nếu chẳng có sự tin cậy và sức hy sinh của các bạn đã tốn hao bao nhiêu tâm huyết ngày đã qua, thì đâu có sự chung vui ngày nay.
Đường đã dọn chông gai thì các bạn nên vì đời mà tiếp tay để lập nên trọn vẹn cho Đạo, phải lướt hết khó khăn và hiệp nhau cho thành một khối khư chắc mới đoạt đến mục đích.
Bần đạo vì mừng nên hiến cho mấy bạn Hiệp Thiên để tiêu khiển bài nầy:
Các bạn nối điệu chơi.
Anh Ba gắng lập công giúp Đạo kết quả đẹp.
Cô Tư gắng làm trọn phận sự. Bần đạo biết hết tâm đạo hạnh, đừng thác thứ chi.
THĂNG.
59. Lý Đại Tiên Trưởng
Lão chào chư hiền hữu.
Lúc nầy lo liệu lắm phải chăng ?
Lão cho chư hiền hữu hiểu rằng: Cơ bí mật của Thiên điều không khi nào đi đôi với cuộc thế, mắt phàm của đời không phương đoán được đâu.
Tuy trước mắt chư hiền hữu coi như thất bại, hiển nhiên, nhưng mà cơ mầu nhiệm huyền bí thiêng liêng cho là kết cuộc, y như luật định của Thiên điều, Tam Giáo Tòa chuyển pháp để trừ diệt cả lũ ma hồn quỉ xác cho tiêu tận rồi đến lúc phục hưng nền độc lập một cách phi thường.
Còn lại toàn bậc nhơn tài trung nghĩa làm ích nước lợi dân sau nầy, nước nhà bền vững, cơ Đạo cũng do đó lan tràn truyền khắp cả ngoại bang.
Chư hiền hữu cứ yên tâm lo sắp đặt bề trong của mình, chờ sắp đến ra ứng dụng. Ngày cận đây, chẳng phải xa đâu, nhưng cơ thành lập một cách bất ngờ, toàn cả nước Nam không ai biết trước được.
Chư hiền hữu cứ vững lòng lo tròn phận sự. Có Lão và Tam Giáo đồng thời chuyển xây cho mau thành tựu.
Lão hứa chắc chắn với chư hiền hữu một lần chót nữa là: Không ai dưới thế nầy toan phá hoại nền Đạo của Đức Chí Tôn được, mà sự độc lập của nước Nam đã có tiền định trước.
Chư hiền hữu ráng lo thì nên được việc, không có điều chi xảy đến cho nền Đạo lộn xộn đâu mà chư hiền hữu lo ngại.
Cơ đời sắp đổi biến nay mai thì sự độc lập chẳng cần cầu cũng có, lo chi cho nhọc trí.
Thôi, Lão chỉ sơ cho chư hiền hữu đủ đức tin để tuân theo lời của Lão mà thi hành phận sự thì nên việc.
Lão xin kiếu.
THĂNG.
60. Lý Giáo Tông
Đây Lão nhắc lời của Đức Chí Tôn dạy về cách trả quả như vầy:
“Các con ôi ! Phải ráng vui lòng mà chịu điều cực khổ. Hễ Thầy thương các con chừng nào thì hành hạ các con chừng nấy. Bởi vậy, khi các con hiến thân hành đạo với Thầy, đã lịnh truyền cho Thần, Thánh bắt các con phải trả cho đủ kiếp, đặng trừ cho kịp kỳ nầy.
Bởi các con phải chịu luật luân hồi, vì cớ mà các con phải chịu điều khổ sở như vậy, các con chớ than phiền, chính theo lời thề của các con thì Thầy hành các con cho đúng lẽ. Vậy mới xứng đáng là môn đệ của Thầy. Có nhiều đứa vì không rõ luật Thiên điều, cứ than van mãi.”
Vậy, chư hiền hữu, hiền muội nghe Ơn Trên dạy đành rành. Nợ thì phải trả, chớ không chạy đâu được. Dầu một vị Đại La mà phạm luật Thiên điều thì cũng phải tái kiếp mà đền bù cuộc trả vay.
Thế nào gọi là Trả quả ?
Là nhận chịu các nợ tiền khiên đã kết nạp trong nhiều kiếp, chỉ quyết trả cho xong mà không vay thêm nữa.
Có hai cách Trả quả:
Quả lại chia ra làm ba ảnh hưởng:
Vậy muốn dứt các dĩ vãng là kết quả của hiện tại âu sầu thống khổ thì phải lấy cái hiện tại mà tạo cái tương lai cho được rực rỡ vẻ vang, rồi lấy cái tương lai đó mà tạo một cơ sở vững vàng muôn kiếp, tức là đi tới chỗ trường sanh bất tử đó vậy.
THĂNG.
Phụ lục 2: THÁNH NGÔN cầu tại Madagascar
Chào Thiên Tôn và chư vị Đại Thiên phong.
Có Đức Nhàn Âm đến, để Bần tăng đi triệu Thần hoàng Bổn cảnh đến giữ cơ.
Cười . . . Bần tăng lấy làm cảm xúc cho chư vị dường nầy. Hận giống dã man tàn ác.
Đương nhiên, Trung huê chia làm tam quốc. Trung quân tức là Nam Kinh đó vậy, nơi ấy là hang ổ Việt kiều. Thời cuộc Á Đông sẽ kết liễu do nơi đó.
Trong chuỗi ngày bị lưu đày, Đức Phạm Hộ Pháp có lúc ra bãi cát giải khuây. Ngài cầm một cái que, tay kia khỏa cát cho bằng, thì liền tiếp điển, có một Đấng giáng vào tay cầm que viết trên cát như chấp bút vậy:
Chào Thiên Tôn và chư vị Đại Thiên phong.
Trong cảnh buồn nầy, có người quen đến viếng thường cũng nên cho là hậu tình đó chút.
Đức Hộ Pháp: - Xin cho biết tên.
- Chẳng cần biết tên mà làm gì, thà để gần gũi nhau hay hơn. Vậy trước khi từ bút, thiếp xin để một bài thi làm của:
Chú thích:
Đức Hộ Pháp muốn biết tổ quốc chừng nào thanh bình an lạc.
Xin thưa: Còn xa thăm thẳm vì nghiệt oan của dân tộc Việt Nam quá nhiều, phải vay trả cho hết rồi mới hưởng hồng ân của Đức Chí Tôn được.
Chào Thiên Tôn, chư vị Đại Thiên phong.
Đức Lý Giáo Tông nhắn rằng: trong hai tháng nữa, người sẽ đến dạy việc Đạo.
Có Đức Tôn Sơn đến . . . . . . Cười . . .
Nguyệt Tâm Chơn Nhơn có nhắn lời rằng: Jersey Afrique cũng như Jersey Anglais vậy chớ !
Bần tăng đố ai đánh cu-di nầy trúng thì Bần tăng biểu Uông Tinh Vệ nhường Nam Kinh cho về đó mà ở.
Đức Hộ Pháp hỏi: . . . . . . . . . . .
Đây lấy nước Tàu mà nói Đạo. Tội nghiệp cho Tưởng Giới Thạch, khi đặng thấy thống nhứt rồi, để cho Nhựt - Mỹ đánh ghen mới có đồ mưu nội loạn theo kế hoạch đôi đàng, ai chiếm đặng Tâm Tàu, chừng ấy cõi Đông Dương mới mong đoạt quyền vi chủ.
Ôi ! Cảnh tượng ấy ai lại chẳng ham, chẳng khác nào kẻ nghèo đi cưới vợ phú hộ.
Đức Hộ Pháp và chư Thiên phong hỏi: . . . . .
- Nhưng Tàu là thuyền quyên băng tuyết kia mới định phận lẽ nào ? Nói thử.
- Bởi vậy, hiền hữu cũng như một gái hai chồng, nếu ở gần thì bị dụ dỗ, cũng nên xách gói mà đi xa, đợi hai anh hùng tranh đấu, ai đoạt được phao cầu, chừng ấy mới định duyên tơ tóc. Nói vậy Chí Tôn dắt chư hiền hữu đi đây cũng như giục gái trốn mau.
Đức Hộ Pháp hỏi: - Ở lâu mau ?
- Như bên trai xong thì về mau, bằng lâu thì cứ ở thí mà.
TÁI CẦU:
- Chatel sẽ có đảm nhiệm lớn lao nơi Đông Dương, chớ không phải như lời của chư hiền hữu để luận, cốt yếu Lang sa, nhứt là Decoux đem chư vị đi nơi xa cầm sanh mạng đặng toàn đạo chẳng dám phản loạn, rồi thừa kế đưa vào tay phái Phục Hoàng để làm nha trảo, rồi đây kế ấy tác thành, vì Decoux đã cho tin tức trong đảng phái ấy hay rồi.
Nhưng Thiên ý Chí Tôn lại khác.
Xin chư vị ráng đợi, rồi sẽ thấy.
THĂNG.
Từ ngày chư vị mông trần nơi đây, Bần tăng lấy nơi nầy làm căn cứ đặng dễ bề gần gũi.
Bần tăng may duyên gặp đặng Tiếp Dẫn Đạo Nhơn Gabriel Gobron nơi Cung Lập Khuyết, người có hứa đến hội hiệp cùng chư vị, nhưng mắc bận việc nên chẳng định ngày, đợi đôi tháng nữa, Bần tăng sẽ đi rước.
THĂNG.
Chào Thiên Tôn và chư vị Đại Thiên phong.
Thiếp vì có mạng lịnh đến đây làm bạn bút nghiên trong lúc chư vị đặng mạng lịnh Chí Tôn cho ngơi nghỉ nơi đây.
Chí Tôn than rằng: Chức sắc Thiên phong bên Cửu Trùng Đài thiếu hùng biện văn tài đặng làm tay qui phục sanh chúng. Vì cớ ấy mà triết lý Đạo khó phổ thông cho toàn thiên hạ. Nhưng Chí Tôn nhứt định giao chơn truyền cho mấy vị đây mà thôi.
Thiếp xin trích thi văn dìu bước chư vị Thiên phong vào khuôn viên đoạt thành khẩu khí rồi lần lượt dẫn vào mặt luật tân của Ngô Thường Quân là cháu hai đời của Ngô Tôn Sách, sau tân phong lên làm Phong Hầu, nên gọi là Tấn luật.
TÁI CẦU:
Chào Thiên Tôn và chư vị Thiên phong.
Vì có mạng lịnh nên thiếp xin phép cho thiếp thố lộ đôi điều.
Khi thầy thiếp là Vương Thất Nương có về chầu và dâng sớ cho Đức Chí Tôn tỏ nỗi sự khổ hạnh nhọc nhằn của chư vị nơi đây, Đức Chí Tôn lấy làm đau đớn thương tâm. Nhứt định chính mình Người đến nơi an ủi.
Nhưng Đức Lý Giáo Tông can gián rằng: E nhẹ Thiên nhan, để cho người cam lãnh phận sự ấy.
Hại thay, đôi bên Thiên Chúa và Cao Đài đương khắc đấu nhau nơi Ngọc Hư Cung nhiệt liệt, nên chẳng cho người nơi Thiên cung đến được. Người mới từ Kim Bàn xuống Âm Quang đặng giao thầy thiếp giúp sức.
May thay, nhờ chư vị thương yêu trìu mến, thầy thiếp mới dạy thiếp đến làm bạn bút nghiên hầu liệu phương an ủi, nên thiếp dạy thi văn, còn về mặt thuyết minh thì để cho Thiên Tôn huấn luyện.
Sau lấy đặng hoàng triều, lập nên quốc pháp, nên thi sĩ đời sau cho “Nam xa” là việc tối linh mà tối báu.
(Đức Ngài liền nói với quí Chức sắc chung khổ rằng: Chúng ta sẽ về nước một ngày gần đây).
Tiếp sau có hai câu nho:
Thích nôm:
THĂNG.
Thi Văn Sưu Tập từ năm Ất Hợi đến Tân Tỵ (1935 - 1941)
Ngày mùng 8-8-Ất Hợi (dl 5-9-1935).
Nghe và ghi nhớ lời của em, Nhị Ca nghe. Em nhượng bút.
Em xin nhượng bút.
Em xin nhượng bút.