Column 1 of row 1 | Column 2 of row 1 |
Column 1 of row 2 | Column 2 of row 2 |
Kinh Cúng Tứ Thời. | Bí Pháp Trong Bài Niệm Hương. |
Đạo
Theo nghĩa bóng, ĐẠO là đường lối, phép tắc đối nhơn xử thế của con người.
Chữ Đạo ở đây được hiểu theo Đạo làm người hay Nhân đạo trong hình nhi hạ của Nho giáo.
Đến thời Lão Tử, một Đạo gia đầu tiên của Trung Quốc đưa ra thuyết bản căn của Vũ trụ và đề xướng Đạo luận.
Từ đó Đạo được hiểu với nghĩa hình nhi thượng, tức là Thiên Đạo.
Theo Đạo Đức Kinh, Đạo là bản căn của Càn Khôn Thế giới, là nguyên lý từ đó mà vạn vật được sinh ra, muôn loài noi theo, là cái qui luật chi phối sự sinh thành biến hóa của Trời đất và muôn vật.
Theo tôn giáo Cao Đài, Đại Đạo là con đường của Đức Chí Tôn dẫn đến bờ giải thoát.
Phương pháp của Đức Chí Tôn dạy trong thời kỳ Đại Ân Xá là phụng sự nhân loại và phổ độ chúng sanh để :
Nhờ vào đó, nghiệp chướng tiền khiên được xóa bỏ giúp sớm được giải thoát khỏi luân hồi sinh tử.
Thánh giáo Đức Chí Tôn nói về chữ Đạo như sau:
“Đạo là con đường để cho Thánh, Tiên, Phật đọa trần do theo mà hồi cựu vị. Đạo là đường của các nhơn phẩm do theo mà lánh khỏi luân hồi. Nếu chẳng phải do theo Đạo thì các bậc ấy đều lạc bước mà mất hết ngôi phẩm”.
Đạo rất cần ích cho cá nhân và xã hội.
Do đó, mỗi con người sống ở thế gian, phải luôn có Đạo trong lòng, chẳng nên lìa xa giây phút nào.
Đạo tại tâm
Chúng ta cần phân biệt hai loại tâm: Tâm thật và Tâm giả.
Tuân Tử cho rằng :
“Quân tử dưỡng tâm thì không gì tốt bằng luyện đức thành. Hễ chí thành rồi thì không còn việc gì làm hại được tâm nữa. Thành tâm giữ lấy điều nhân, thành tâm làm theo điều nghĩa.
Hễ thành tâm giữ điều nhân thì niềm thành tâm tất hiện ra ngoài tất có hiệu lực thần diệu, thần diệu thì cảm hóa được người; hễ thành tâm làm điều nghĩa thì tất thấu lý, thấu lý thì tất sáng, sáng thì tất biến đổi lòng người.""
Bất cứ một Tôn giáo nào cũng lấy lòng tin tưởng làm gốc. Lòng tin rất cần thiết cho người theo Đạo và giữ Đạo.
Có được lòng tin con người mới vững vàng tu học. Song lòng tin phải có trí phán xét, chỉ nên hướng về nẽo chánh, điều thiện, cao thượng. Chớ không nên bạ đâu tin đó, không phân biệt chánh tà thì dễ sa vào bàng môn tả đạo, mê tín dị đoan.
Có lòng tin vào Trời, Phật và các Đấng Thiêng Liêng, tin tưởng có linh hồn bất tiêu bất diệt thì chúng ta mới sùng bái, học theo đức háo sinh của các Đấng, không dám tạo ác nghiệp.