Column 1 of row 1 | Column 2 of row 1 |
Column 1 of row 2 | Column 2 of row 2 |
Luận Đạo - Hiền Tài Nguyễn Long Thành |
I. Những giấc mơ lạ thường
Ghi lại đây những huyền diệu đến với tôi trong 12 năm nuôi Thầy Nguyễn Long Thành bị bệnh.
Chiếc xe đầu mạ vàng kết hoa rực rỡ, xe giữa có một quan tài, xe sau cũng có binh lính thổi kèn Tây đưa tiễn, tất cả binh lính đều mặc đồ Tây trắng.
Khi tôi đến gần chiếc xe có quan tài, thấy xe không có người lái, tôi thắc mắc điều gì thì có tiếng nói từ quan tài vọng ra cho tôi hiểu. Khi thức dậy, tôi nghe người khoẻ lạ thường. Liên tiếp sau đó, tôi thường nằm mộng thấy những diễn tiến của cuộc đời mình như:
Tối hôm đó, tôi ngủ thấy hình Thiên Nhãn hiện ra to bằng cái nia, phía dưới có cái huy chương nhỏ treo lủng lẳng như sắp rớt trên mặt tôi. Tôi mở to mắt ra, hình ảnh đó vẫn còn, tôi lật đật ngồi dậy lạy, thì hình ảnh ấy biến mất, tôi nghe người cảm thấy khỏe khoắn lạ thường.
II. Cách chữa bệnh kỳ diệu
Qua ngày hôm sau, thầy Thành mệt nhiều, bảo tôi đi đến bệnh viện mời bác sĩ Phấn là học trò cũ của thầy. Khi đến bệnh viện, tôi đang khỏe bình thường bỗng dưng đau bụng đi cầu, ói, huyết áp tăng 24⁄10, tôi bất tĩnh.
Bác sĩ Phấn và chị Tua cấp cứu cho tôi kịp thời. Chị Tua liền quay về nhà tôi lấy quần áo và báo cho thầy Thành hay tôi bị bệnh. Thầy Thành nhờ cậu Ngà đi xin thuốc của ông Cả cho tôi.
Cậu Ngà đi về bảo rằng: "- Ông Cả bảo Hoa xin Đức Lý chớ đừng xin ông".
Hôm sau tôi bình phục trở về nhà, thầy Thành hỏi: "- Nếm mùi bệnh thế chưa con ?". Tôi nhớ lại lời khấn ngày hôm kia với Đức Lý, tôi chưa kể cho người nào nghe cả.
Thầy bảo: "- Đức con còn kém, đâu gánh nổi nghiệp của chúng sanh mà đòi bệnh thế thầy".
Tôi sợ quá, kể cho thầy Thành nghe. Thầy bảo tôi khấn Đức Quan Thế Âm giải bệnh cho trong 3 tháng liền. Mỗi ngày cúng thời sáng xong, thỉnh nước trà uống, nước trắng thì thỉnh Đức Quan Thế Âm giải bệnh và sau đó tôi hết bệnh.
Sau đó tôi hết bệnh, hết bị nghẹt thở và hết run.
Vừa ngủ tôi thấy có ông bác sĩ người ngoại quốc đến trị bệnh cho tôi. Ông bác sĩ vừa đi thì thầy Thành gọi tôi dậy, lúc đó 11 giờ 30, tôi nghe người nhẹ nhõm, đo huyết áp lại thì còn 12⁄8.
Tôi kể cho thầy Thành biết, thầy nói ông bác sĩ đó người Pháp, mỗi lần thầy chú ý đến bệnh nhân nào thì được ông ấy xuất hiện và trị cho.
III. Những điều kỳ diệu
"- Hồi này con cúng, cậu lên đứng sau lưng có phải không? Con thấy cậu mặc sắc phục đẹp lắm, khi con quay lại thấy cậu rõ ràng".
Thầy Thành nói: "- Làm sao cậu lên cầu thang nỗi, đi đất bằng còn chưa được, phải có người dìu mà".
Cô Bích nói: "- Con nghe tiếng động, quay lại thì thấy cậu".
Thầy Thành nói: "- Con hỏi Hoa đi, nãy giờ cậu nằm đây có đi đâu".
Tôi xác định với Bich nãy giờ thầy không rời khỏi giường và tôi vẫn ngồi tại cầu thang này. Vậy ai đứng sau lưng Bich trên lầu?
Thầy nói với Bích: "- Điều này trả lời cho con thấy là cậu tu không trật pháp như dư luận đồn đại, cậu bệnh phần xác mà Thần vẫn hoạt động trợ cho con cúng để cảm nhận được thần lực và thấy hình ảnh rõ ràng".
Điều này cô Bích hiểu rõ hơn tôi, tôi chỉ thấy mặt cô đỏ hồng, mắt sáng long lanh, trông phương phi lắm.
Sáng hôm sau tôi vừa đến thì thầy Thành kêu tôi lại cho biết là mẹ tôi sống thọ lắm. Một thoáng tư tưởng ở xa thầy 5 km mà thầy cũng nhận biết được.
Không biết thật hư thế nào, tôi vào hỏi thầy. Thầy Thành trả lời: "- Thấy sao hay vậy đừng đồn đãi om sòm".
Những lúc thầy Thành bệnh nặng, tôi phải quây quần suốt ngày, quên hẳn thế giới bên ngoài, không nệ gì nắng mưa, dấn thân vào việc chăm sóc, đối phó với từng cơn mệt ngất của thầy.
Nhiều khi giao trực bệnh viện xong, dầm mưa về phải nhận trực thầy. Đêm ngủ đến 4 giờ sáng tôi nghe tiếng nói trên đầu và tiếng cười véo von:
Tôi giật mình cất đầu dậy hỏi: "Ai nói vậy ?"
"- Thất Nương Diêu Trì Cung."
Tôi hoảng hồn ngồi hẳn dậy thì nghe tiếng cười vang bên tai mờ dần đi và nghe còn hương thơm ngào ngạt, tôi nhớ rõ là không có xịt nước hoa.
Tự nhiên sáng lại, thầy Thành bảo: "- Thầy cho con 50000 đồng theo lệnh Đức Hộ Pháp, con muốn xài gì tùy ý". Lúc này 50000 đồng là vừa đủ may bộ đồ dài đó.
Thầy Thành bảo tôi kêu cháu đến để thầy giải oan cho cháu được 3 lần theo lệnh thánh Hiển. Lúc này Tòa Thánh không có làm phép giải oan.
"- Con tên Phạm Thị Kim Hoa, xin Đức Ông cho mẹ con tên N.T.N được sớm bình phục sức khỏe để con có thì giờ đến giúp thầy Thành".
Tôi khấn lúc 6 giờ 30 sáng, đến 8 giờ 30 tôi đến thăm thầy Thành. Thầy cho biết Đức Hộ Pháp mới vừa ban phép lành cho mẹ tôi.
Có lần thì hương thơm bát ngát trong phòng. Một hôm nấu cơm xong, tôi chạy lên đẩy cửa vào định dọn cơm, vừa đẩy cửa nghe một hương thơm bát ngát. Thầy khoác tay ra hiệu bảo tôi trở ra.
Tôi quay ra mà cũng cảm nhận được có chút gì uy nghi lắm. Một lát sau thầy Thành gọi vào, tôi vẫn còn cảm nhận bàng bạc cái gì mà tôi chưa rõ. Thầy Thành cho biết Đức Lý vừa đến ban ơn cho thầy.
IV. Xuất xứ những bài thơ