Click here to sort by Book Click here to sort by Author Click here to read previous Book Click here to read next Book
Column 1 of row 1 Column 2 of row 1
Column 1 of row 2 Column 2 of row 2
↻ Close
ID20410 - Chương : 136. Tiêu Sơn Đạo Sĩ
Thánh Ngôn : Thánh Ngôn Hợp Tuyển I II Hợp Nhứt và Chú Thích
Tác Giả : Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng (1940-2005) Bút hiệu Đức Nguyên

136. Tiêu Sơn Đạo Sĩ  

TIÊU SƠN ÐẠO SĨ
Ngày 20-7-1928 (âl 4-6-Mậu Thìn).

Ðầu giang phong ngộ đả thuyền trì,
Tự khổn tàng cơ tự mạng tri.
Khải tịch nhược hoài thiên tứ cổ,
Chung minh bán điểm khẩn Từ Bi.

Nền Ðạo vừa khỏi lối chông gai, lại phải còn gặp nỗi u hiểm, ráng cẩn thận và biết dìu bước theo thế thời thì công trình khỏi phải trôi theo dòng bích.

Biết mình, biết Ðạo, biết thế thời thì cũng gắng biết nên hư ; biết người, biết phải chẳng, biết chánh tà mà day trở trong đường đạo đức.

Ðạo chưa yên là tại người hành đạo kém bề hạnh đức; kẻ được hạnh mất phần minh mẫn; người thông hiểu Ðạo kém đức, thiếu khiêm cung; kẻ trọn tâm thành, mạnh phần ham danh lợi. Lao nhao, lố nhố, cũng thì một con đường, cũng thì về một chỗ, mà kẻ đi xe ép người đi bộ, người thông hiểu nẻo lộ gạt gẫm đứa khạo khờ, kẻ côi thế chịu bơ vơ, người quá ham đi mà sa hố, rốt lại cũng quạnh quẽ con đường. Mấy ai hiểu thấu?

Những kẻ nào đã vì tà tâm mà để cho nhơ bợn chơn linh, cho lũ tà khuấy rối, thì chẳng khi nào được trọn tinh thần ngay thật như xưa mà dìu dắt ai cho chánh đáng. Phải kể như không có những kẻ ấy trong nền Ðạo, và coi đó mà gìn bước đường của mình.

Chư đạo hữu đã thấy phần nhiều chư Chức sắc cũng vì phàm tâm mà chẳng chịu chung kết liên hiệp nhau.

Hiệp Thiên Ðài là cơ mầu nhiệm quí hóa mà đã vì lỗi của một hai kẻ mà đã ra như một phần vô dụng, bảo sao Ðạo chẳng rối được.

Hiệp Thiên Ðài là gốc Ðạo mà chẳng trọn phần cho chư chúng sanh tin cậy thì Ðạo một ngày kia thế cũng chẳng bền ở nơi tâm trí của cả người hành đạo, mạnh được yếu thua, khác nào một trò đời vô vị. Nên khéo tính cho lắm.

Hiệp Thiên Ðài có Ðức Chí Tôn là chủ quản. Quyền thưởng phạt nơi Ngài mà thôi. Tân Luật lập còn thiếu sót nhiều, bởi Chức sắc Hiệp Thiên Ðài chẳng để mắt đến, quyền hành thưởng phạt lộn xộn, nên phải chịu dưới quyền Tòa Tam Giáo Cửu Trùng Ðài. Sau sẽ có Thánh Lịnh dạy lại, còn chưa phân minh nhiều chỗ.

Nếu chư đạo hữu biết quyền phận mình, nên giữ đừng cho phạm đến danh dự chung, ấy là giữ cơ mầu nhiệm của Ðạo cho ngày sau đó.

Lỗi ai nấy mang, công ai nấy hưởng, địa vị khá biết gìn. Nên kiếm hiểu rõ lời Bần đạo. THĂNG.

CHÚ THÍCH:

Bài thi của Ðức Tiêu Sơn Ðạo Sĩ viết ra chữ Hán:

Ðầu giang phong ngộ đả thuyền trì, 頭江風遇打船遲
Tự khổn tàng cơ tự mạng tri. 自困藏機自命知
Khải tịch nhược hoài thiên tứ cổ, 啟籍若懷千思古
Chung minh bán điểm khẩn Từ Bi. 鐘鳴半點懇慈悲

GIẢI NGHĨA:

Ðầu sông gặp gió đánh bạt thuyền đi chậm lại.
Tự mình làm khốn đốn mình, cơ Trời kín nhiệm, tự mình biết vận mạng của mình.
Mở cuốn sách ra, nếu như nhớ đến những ý tứ xưa,
Chuông kêu nửa hồi, cầu khẩn Ðức Chí Tôn.

  •  Biết phải chẳng: Biết việc phải và biết việc chẳng phải, tức là biết việc phải quấy.

  •  Dòng bích: Dòng nước của Bích hải, mà Bích hải là biển khổ. (Theo Thuyết đạo của Ðức Phạm Hộ Pháp về Con đường TLHS.)

  •  Kẻ được hạnh mất phần minh mẫn: Người có đức hạnh hiền lương thì lại kém tài năng và sự sáng suốt để gánh vác công việc Ðạo.

  •  Người thông hiểu đạo kém đức, thiếu khiêm cung: Người có tài năng học thức, thông hiểu giáo lý của Ðạo thì lại kém bề đức hạnh, cậy tài tự mãn, thiếu sự cung kính đối với bề trên, thiếu sự khiêm nhường đối với cấp dưới.

    Muốn chấn hưng nền Ðạo, Chức sắc lãnh đạo phải là những người vừa có hạnh đức cao, vừa có tài năng vượt trội, mới có đủ uy tín đối với nhơn sanh, mới giải quyết được các bất đồng trong đạo.

More topics .. .
Message