Column 1 of row 1 | Column 2 of row 1 |
Column 1 of row 2 | Column 2 of row 2 |
5. Đức Quyền Giáo Tông
Chào mấy em.
Hộ Pháp hỏi: - Phải Anh lớn hay không ?
- Phải. Cười . . . Mấy em an tâm, có Qua chăm nom mọi việc.
Cười . . . Buổi khó khăn đã mãn, chỉn còn một đôi điều cực trí cùng kẻ tà tâm. Qua với Đức Lý Giáo Tông đương liệu phương day trở, trong ít lâu đây sẽ đặng thấy về cơ quan qui nhứt.
Hộ Pháp ! Em cứ thi hành luật pháp, chấn chỉnh Đạo quyền, như vậy thì trúng Thiên thơ và chánh sách trừ tà khử mị. Tờ sớ của em mật đề, Đức Lý Giáo Tông trọn phê chuẩn, nhưng người có than rằng: Thánh thể của Chí Tôn sẽ còn lâu ngày mới nên tốt đẹp.
Trong cuộc phong thưởng qua rồi, người nói rằng em thì chỉ coi công nghiệp, còn người thì dụng tài đức, mà hại thay ! hễ có công nghiệp thì phần đông lại vốn bất tài nên không giá trị chi cả. Vậy hai lần sau đây, em gắng để ý tuyển tài tuyển đức đa nghe.
Hộ Pháp: - Phần em thì tuyển công nghiệp được, chớ về phần tài đức thì em không thế định đặng.
- Đặng chớ, nếu mấy em muốn thì cho Qua dự tuyển với, trước khi trình diện cùng Đức Lý Giáo Tông.
Hộ Pháp: - Còn việc anh Đốc phủ Đường, sao em không thấy ảnh nói chi hết ?
- Cười . . . Qua đã dùng hết sức bình sanh vì cựu căn của nó, nên bào chữa giữa Ngọc Hư, nhưng nó kết lắm điều oan nghiệt, nhứt là về mặt dục tình. Ngọc Hư muốn biếm, hại nỗi nó vô công nghiệp nên khó quá chừng.
Thật Qua tiếc cựu vị của nó quá ! Em nói dùm lại với nó rằng: Qua gởi lời nhắn nó ráng hành đạo vô vi, lo phổ độ thì hoặc may qua sang năm, Qua lo xong cho nó và nói Ngọc Hư định cho nó thêm 3 năm nữa, nghĩa là 65 tuổi mới đoạt vị.
À ! Em viết thơ cho Phủ Hóa nói rằng: Qua biểu nó về.
- Em đã có viết nhiều cái thơ mời ảnh về nhưng ảnh không trả lời chi hết.
- Ậy, thì rằm tháng 7 biểu nó về cho Đức Lý Giáo Tông nói với nó.
- Em ngán mấy người đó quá !
- Không hệ gì đâu mấy em à ! Trợt vỏ dưa thấy. Cười . . . Sợ gì, hễ bậy thì em có sách đuổi nữa. Cười . . . để đó cho Qua. Cười . . . Thằng Tép rộn dữ đa mấy em à.
Khai Pháp: - Nó làm gì ở ngoài đó anh ?
- Khá lắm ! song Qua dặn Hộ Pháp chăm nom coi tốp máy nó lại lần đi nghe. ROBIN đương tính mua nó làm dưỡng tử đa. Cười . . .
THĂNG.
TÁI CẦU:
Bần tăng chào chư vị.
Khai Pháp Chơn Quân thính:
Bần tăng thậm cảm. Cũng một cơ đời không phương tận thức, hỏi chiTàu Nhựt đương nhiên. Bần tăng e cho khoảnh đất Việt Thường nầy cũng không xa khói lửa.
Than ôi ! Cơ nghiệp một kiếp sống của Bần tăng lập triều Dân quốc, rồi đây sẽ thấy tiêu tàn qui hồi đế nghiệp mà chớ !
Thì cũng bị hám vọng cá nhân, vong nền công chánh, xúm nhau kẻ vị thân, người vị kỷ mà đạp đổ một xã tắc giang sơn thành lập thì có lạ chi tai mắt của đời phòng toan để luận.
Dân Tàu dưới quyền dân trị, vạn quốc liệt cường khó phương áp bức hơn dưới đế quyền.
Ôi ! Thời thế biến dời bởi nhân dân tàn hại, dầu tay Trời cũng khó bề trừ đặng. Do mưu vạn quốc Âu châu, nhưng rồi sau đây cũng sẽ phục huờn dân trị.
Chúng ta đặng hữu hạnh hữu phúc, nhờ tai ách ấy mà sanh ra Tàu - Nhựt liên minh. THĂNG.
TÁI CẦU:
(Tới phiên Bát Nương giáng cơ, Phong Chí bạch xin Tiên Cô dìu dắt cho tròn phận sự nơi Chợ Lớn, kế Âu Dương Tu quì lạy bạch chi đó. . . .)
Cười . . . Nhiều điều mấy anh lo lắng mà không nghĩa lý chi hết. Em nói dứt là phàm. Thôi đứng đi mà !
Cười . . . Hễ theo nghĩ nghị cho vừa phàm tánh thì mấy anh ở đây cho tới tận thế cũng phải nghĩ hoài. Thôi bỏ phứt đi cho khỏi nhọc trí.
Làm thi chơi nè !
Ai coi đời đáng gì mà làm bộ dữ vậy hử ?
THĂNG.