Column 1 of row 1 | Column 2 of row 1 |
Column 1 of row 2 | Column 2 of row 2 |
52. Thượng Trung Nhựt
Qua chào mấy em. Cười . . .
Vậy mình chơi với nhau mới đặng, chớ hôm qua, Qua cũng có theo Đức Lý Giáo Tông, nhưng có dám súp lê đâu.
Qua mời Cao Thượng Phẩm đi với Qua chơi nhưng mà người mắc cở một chút nên không đến. Đố mấy em biết: mắc cở sự gì, nói nghe thử ?
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Cười . . . Đó đa. Em Tiếp Đạo thấy chưa em ?
Ôi ! Đã lắm điều kỳ dị, từ thử đến giờ, hết lời để luận. Qua tưởng lẽ ấy là cùng. Em biết Cao Thượng Phẩm nói sao chăng ? Người than rằng: Chính mình người cũng bị nghịch ý cùng Hộ Pháp mà không an phận.
Mấy em, Qua đố một điều nữa ?
Chí Tôn hơn mình thì nên hay là mình hơn Chí Tôn mà nên ? Mấy em há ?
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Cười . . . Tài gì mà địch thủ với một tay đã quen nắm quyền Chí Tôn từ mới tạo Thiên lập Địa. Hễ nói ra, Thiên binh Thiên tướng xúm chiều lòng; còn mình tay trơn đánh sao cho ra miếng.
Hễ động đến họ thì cũng như mèo phỏng nước sôi, nên bộ mặt họ xấc quá chừng, mà họ không biết lúc nầy Lão Trung giúp họ. Không biết họ có biết vậy không há ? Cười . . .
Lortat Jacob có nhắn lời chào Hộ Pháp.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Cười . . . Thì là ổ của Bạch Vân. Em xem lại coi không người nào mà dưới phẩm Chơn Nhơn cả thảy.
Qua có luận cùng Diêu Trì Cung việc em mới tưởng đó, Hộ Pháp. Chỉ đợi Tòa Thánh cất xong, dời Thánh điện rồi Qua sẽ tính với em điều ấy.
Phạm Phối Thánh rất mừng lòng và than rằng: các bạn của người đương cần nghe dạy dỗ, lại là phương độ chúng rất nhiệm mầu. Người hứa sẽ ân cần lo việc ấy.
Qua và Lâm hiền muội để lời cám ơn em thương tưởng.
Chớ chi lúc nầy, Quan Thế Âm đương ở trì niệm cho nước Tàu nơi Nam Hải thì người đâu có rảnh hầu đặng đến trò chuyện và thăm viếng mấy em. Người nhắn với Ngọc Hồ rằng: Nó để cho thầy trọc cướp của hết và phiền rằng, nó không biết phương chuộc lỗi của người. Ôi ! Ôm chi khối nợ đời, rồi mẹ hờn con khóc.
Hộ Pháp nói lại giùm nghe. Biểu nó biết nghe lời em một chút nữa là khá và nói với má nó không chịu nằm tại Vũng Liêm, nghe à.
Hộ Pháp hỏi: - Phải vụ dời xác không ?
- Phải.
Qua sẽ có ngày đến thăm nói chuyện ấy với nó, chớ má nó hờn nên không thèm cho nó nằm mộng, y như nó đã cầu xin.
Lúc em đi Vũng Liêm, có Qua theo bảo hộ.
Ê, Hộ Pháp ! Từ đây mình bảnh rồi đa , em à.
- P . . . về bển ra sao anh ?
- Hộ Pháp ! Làm gì đặng với Latapie và Lortat. Chết tiêu nó. Còn Lão Robin binh em lắm, anh ta vô Paris đặng đối thủ với kẻ nghịch của mấy em. Làm cũng đặng bộn công chuyện.
Tiếp Đạo không thần, khó viết quá.
THĂNG.
TÁI CẦU:
Chào chư vị Sĩ Tải, chào các bạn Phước Thiện.
Khi nãy, vì bận sự nên không giải rõ thêm cho các bạn.
Nầy các bạn ôi ! Ngày nay các bạn mới rõ, thầy của chúng ta đã bấy chừ thọ giáo là ai rồi à ! Đã may duyên thọ giáo một Sư gia dường nầy thì tưởng chưa để điều cần yếu. Các bạn nên nhớ rằng: đối với ơn trọng đại kia, chúng ta phải làm thế nào hầu đáp đền muôn một. Các bạn nói thử ?
- Đợi trả lời coi.
- Thưa Anh Ba, muốn trả ơn thầy thì duy có biết giữ trọn thệ và thương anh em trọn lời huyết thệ.
- Phải đó, đúng vậy.
Các bạn, càng nghĩ tới những nỗi khổ tâm của các bạn chừng nào lại càng động tâm hoài cảm chừng nấy.
Ngày nay các bạn nên hiểu rõ trường công quả đã mở thì tự mỗi người tự liệu day trở hầu lập vị mình. Đừng lầm tưởng như buổi chúng ta còn cắp sách sớm tối quanh quẩn bên thầy, cửa võ môn đã hé, thì ráng đem cả khí hùng đua tài đấu sức, quyết đoạt kỳ công hầu khỏi uổng mấy năm công phu Sư phụ nhọc nhằn khuyến giáo. Các bạn còn danh vị cao thăng thì cái vui của thầy ta thêm oai khí nơi Cực Lạc Thế Giới.
Vậy, trả ơn như thế mới gọi anh hào.
Các bạn nên để vào tâm cả sự hành động của các bạn. Thiệt ra công lao quá đáng, nhưng phải bình tâm suy nghĩ trong mọi hành động từ việc lớn đến điều nhỏ, được vậy thì ít sơ sót. Khá nhớ. Ấy là phương thuốc hay hộ thân khi khó liệu.
Vậy xin kiếu các bạn.
THĂNG.
TÁI CẦU:
Thưa, con chào Sư phụ và nhị vị Sư thúc.
Khi nãy, con làm rộn Sư phụ, xin tha lỗi cho con, kẻo tội nghiệp.
Thưa Trần Sư thúc,
Con xin đê đầu gởi gấm các bạn con, Sư thúc thương tình chiếu cố.
Thưa sư phụ,
Một đàn chim kia đồng bay với nhau nơi xứ lạ, cảnh sầu thì tình khắng khít thương đáo để. Nếu rủi đôi cánh mỏi mê lạc bầy lẻ bạn, thì tiếng nỉ non kêu thảm vốn lẽ thường. Xin Sư phụ và Sư thúc rộng lượng tha tội cho Giáo Thiện ĐỢI, kẻo tội nghiệp.
Lụy . . .
Thưa Sư phụ, Chị Lý Hiền Lương gởi nhắc lại lời Sư phụ tha tội bất hiếu cho người, vì không sớm thăm tối viếng đặng Sư phụ.
Bữa hôm nọ làm tuần người, mấy con có về, nhưng than ôi ! chỉ có tủi phận thương tình, rơi châu đổ lụy, rồi lui bước cho khuây khỏa lòng sầu. Thương nhứt là người không thế nào xem mấy đứa nhỏ cút côi mà chịu nổi.
Thưa Sư phụ, vì người đã thâm tình cùng Diêu Trì Cung buổi sống, nên nay đặng hầu cận Bát Nương. Ấy là kiếp may duyên nên mới đặng vậy.
Xin nói lại với Ngô huynh an lòng, kẻo người hoài vọng.
Tư Nhượng có gởi bài thi nầy cho Sư phụ, con xin đưa lại:
Người xin Sư phụ cầu xin cho người ở nơi khác, chỗ Đông Nhạc Đế Quân xem cảnh thảm ấy không nổi nữa.
Thưa Sư phụ, xin kêu Anh Chiếm, chớ không có lịnh của Sư phụ đòi, ảnh không dám về.
Con xin kiếu.
THĂNG.
TÁI CẦU:
Hộ Pháp hỏi: - Phải em Hai đó không ?
- Dạ, con đây.
- Tại sao em không dám về ?
Cười . . . Tại con sợ Sư phụ.
Thưa Sư phụ, Con thấy anh Hiệp Phố bị Phong Chí hiếp đáp, con muốn về mét Sư phụ mà con không dám.
Ai đời làm đạo gì mà biểu người ta phải ở truồng và ăn đất mới ra lẽ Phước Thiện.
Ông Bảy giành quyền của anh Hiệp Phố, chẳng khác gì Hành Chánh ghét Phước Thiện vậy. Anh lén gầy dựng được bao nhiêu, Ông Bảy ở sau lưng phá hết. Anh Hiệp Phố không nhịn để cho Ông Bảy ăn đậu ở nhờ, thiệt là đáng lắm.
Bây giờ nghèo mà xin ai cũng không đặng đồng nào, nên mới đổ nghề ra khảo Hội Thánh, coi bộ biết ăn năn một chút, nhưng mà khi đặng thơ Sư thúc thì đổ quạu oán anh Hiệp Phố lắm.
Thưa Sư thúc, cho phép con đem anh Hiệp Phố vô Ninh Bình, con bao hết. Anh Hiệp Phố cũng muốn vô ở đó với con, song sợ mạng lịnh của Sư thúc nên còn đợi.
Thưa Sư thúc, con lãnh, hễ vô Ninh Bình thì con giúp anh làm nên chuyện. Con cám ơn Sư thúc.
Thưa các bạn, em xin cúi đầu chào các bạn. Còn việc mẹ con của chúng nó, em hằng phò hộ, không sao đâu, xin nói lại với mẹ con Chinh, em gởi lời thăm đó. Ít lâu đây, tôi lo xong việc ông già, và nói với nó không sao đâu mà sợ.
Em lui.
THĂNG.