Column 1 of row 1 | Column 2 of row 1 |
Column 1 of row 2 | Column 2 of row 2 |
14. Truyền Trạng HUỲNH VĂN ĐẠI
Kính chào Ngài Khai Pháp, Ngài Bảo Thế và hai ông bạn.
Vừa trước đây, em có đến gặp hai Ngài, em muốn hầu chuyện hằng hữu của lúc nầy không chi lạ là việc nước mà bao nhiêu hy vọng đều tựu trung nơi ấy. Ngặt vì có người không nên cho biết, thế mà không đặng đủ lễ với hai Ngài, xin miễn chấp.
Sẵn đây, em cũng bàn việc cuộc cờ thế chơi.
Quốc vận Việt Nam đã định do Thiên thơ rất nên vinh hạnh ngày cận đây, nhưng tiếc thay cái xác của nó vẫn còn ươn hèn là bởi nhiều hạng thẩm quyền muốn được phần tư kỷ tư lợi, chưa biết phân giá trị của mình và nước;
Còn một hạng nữa là chưa nên người mà muốn dụng chí hầu làm thầy dân chúng, thì chỉ còn một phần thật tâm yêu nước trọng Đạo, rất nặng nhọc gánh vác giang sơn, lại là bước cản trở của hai hạng kia, bởi cớ nên việc lập quốc phải chịu đình do trình độ Việt Nam đó.
Chí Tôn muốn cho Việt quốc nầy sẽ là chủ của vạn bang thì ít nữa phải có đủ khéo, hay và đạo đức trổi hơn mới xứng danh là Thánh địa, vì việc Đạo cũng như việc đời, chẳng khác nào như bàn cờ thế, bàn cờ Đạo vừa chừng sắp cho đủ tự vệ nội cung thì mới có thể thắng chốt, tiến xe qua giang hà mà nhập xâm nước thế, còn bàn cờ đời cũng tương tợ như vậy, mà chưa thấy vững nội cung, có đâu đủ thế mà lướt xâm, nên chi các Đấng muốn tìm phương lập xong bàn cờ quốc tế. Có vậy, Việt Nam mới kịp ngày sở định là độc lập thiệt.
Hiện nay, các chú cao giò bị khủng bố tinh thần trong hai lưỡi kềm của Tàu và Mỹ. Hai anh trọng tài sai bọn thấp cẳng đá vỉa cắn vai thì chúng mới buộc lòng, than ôi ! trao lại nguyên cả hoàng đồ mà lại còn có điệu Tào Tháo kể ơn.
Thôi, kính chào chung.
THĂNG.