Column 1 of row 1 | Column 2 of row 1 |
Column 1 of row 2 | Column 2 of row 2 |
54. Vì sao cấm dùng rượu và chất gây nghiện ?
Giới cấm này mới nghe thấy có vẻ không quan trọng, nhưng xét kỹ thấy thật quan trọng, chính vì uống rượu say mà có thể gây phạm bốn giới cấm còn lại là sát sinh, cướp của, nói dối, hiếp dâm.
Giới cấm uống rượu bao gồm cả cấm dùng các thứ ma túy, vì nó cũng làm cho tinh thần người sử dụng mất sáng suốt, trở nên sân si hung hăng không còn biết phải quấy.
Người không uống rượu còn tránh được sự hao tốn tiền bạc, thân ít bệnh tật, trí tuệ tăng trưởng, tuổi thọ cao, con cái khoẻ mạnh, và gia đình yên vui.
Dùng một chút, đó chỉ là một việc nhỏ thôi mà? Việc phạm giới không phải là việc nhỏ. Ngay cả một lượng rượu nhỏ hay thử một tí ma túy cũng làm mất đi sự tỉnh thức. Dùng một lượng lớn, hậu quả tàn phá sẽ nặng nề hơn.
Đức Phật cấm uống rượu và các chất gây nghiện vì hai lý do sau:
Một chén thuốc độc ta uống vào chết ngay, nhưng chỉ chết một thân hiện tại, còn rượu và các chất gây nghiện làm mất giống trí tuệ, màng bảo vệ thể phách từ từ bị rách, vì thế để bảo toàn hạt giống trí tuệ quý báu, Phật cấm uống rượu.
Khi đã mất lý trí do rượu hay do các chất gây nghiện, thì tội nào cũng có thể phạm được. Tất cả những chất men làm say người, hay chất gây nghiện người đều không được dùng. Ép nài, khuyến khích người khác dùng, tội lại nặng hơn.
Theo HUYỀN BÍ HỌC, đời nay người ta chế tạo đủ thứ để uống làm hại cơ thể, nhất là rượu và các chất gây nghiện. Nó làm hư trí não, bộ óc xác thịt, mà còn làm hại đến cái Vía và cái Trí nữa. Muốn giao thiệp với mấy cõi cao, ta phải bỏ hẳn rượu và các chất gây nghiện.
Người tín đồ tránh luôn thuốc lá và ma túy, vì thuốc lá sanh ra bệnh ung thư phổi, còn ma túy thì làm cho con người sống trong ảo giác, mất ý chí phải lệ thuộc vào nó. Cả ba đều làm hư cái thể Phách tức đệ nhị xác thân.
Con người sanh ra ở trần thế, không phải để hưởng phước, ăn chơi sung sướng, hay bê tha, hoặc phải lo bù đầu, để chạy ăn, chạy mặc, làm lụng khổ cực, chịu đủ bệnh tật, rồi chết là hết chuyện.
Mục đích cuộc đời là sự tiến hóa theo luật thiên nhiên. Con người phải học hỏi, tập luyện cho được toàn thiện, toàn năng, toàn tri, toàn giác.
Con người phải lo giải thoát khỏi các sự trói buộc ở các cõi thấp để trở về hiệp nhứt với Đức Thượng Đế, cũng gọi là Phản bổn Huờn nguyên. Sự tiến hóa của con người không ngừng nghỉ, từ chỗ cơ bản đến chỗ toàn vẹn, từ chỗ phân chia đến nơi hiệp nhứt.
Con người chưa biết mình là ai, xuống trần để làm gì, nên lầm lạc, chìu theo Xác thân, nuôi tánh hưởng thụ ích kỷ, cứ xâu xé lẫn nhau, giết hại nhau;
Rồi tới ngày kia nhắm mắt thì bao công danh, sự nghiệp, vợ chồng, con cái, đều bỏ lại cõi Trần, nắm hai bàn tay trắng mà xuống mồ, chỉ còn mang theo hai chữ TỘI, PHƯỚC. Đúng ngày giờ, Linh hồn phải đầu thai trở lại Trần gian, chịu khổ nữa.
Nếu tìm hiểu Luật Trời để thi hành cho đúng thì mau tiến bộ, bằng không, ta bị buộc chặt vào Luật Nhơn Quả, phải chịu Luân hồi mãi không biết bao giờ mới dứt.