Click here to sort by Book Click here to sort by Author Click here to read previous Book Click here to read next Book
Column 1 of row 1 Column 2 of row 1
Column 1 of row 2 Column 2 of row 2
↻ Close
ID21481 - Chương : 7. Huyền diệu Cơ Bút.
Sách : Ánh Sáng Đạo & Tùng Thiên Từ Bạch Hạc
Tác Giả : Đức Hộ Pháp PHẠM CÔNG TẮC (1890-1959)

7. Huyền diệu Cơ Bút.



7. Huyền diệu Cơ Bút.

Ðêm 30 tháng 4 năm Tân Mão (1951).
Đức Hộ Pháp Thuyết Đạo Tại Ðền Thánh.

Ðêm nay Bần Ðạo thuyết về huyền diệu cơ bút, cả Thánh Thể Ðức Chí Tôn, cả con cái của Người nam nữ cũng vậy đã biết về huyền diệu cơ bút, nó là vấn đề chúng ta không thể gì lấy trí khôn, tưởng tượng của chúng ta mà định cái chơn giả của nó đặng.

Tại sao?

Trong cái huyền diệu thiêng liêng ấy nó gồm cả bí mật huyền vi của cơ thể tạo đoan hữu hình và vô vi của Càn khôn vũ trụ, chúng ta thử nghĩ các bậc chơn tu đắc pháp họ chỉ tìm đặng hiểu vô vi cảnh, đặng lập Giáo là khó khăn thể nào, từ thử đến giờ biết bao nhiêu kẻ tu mà tính lại coi bao nhiêu người đắc Pháp đắc Ðạo?

Tìm thấu đáo cho đặng cái bí mật huyền vi vô định của Càn khôn vũ trụ nó lại khó khăn quá lẽ, chẳng hề khi nào chúng ta lấy trí khôn định quyết đặng, định nó chỉ có chúng ta tìm hiểu lấy trí thức mình, đặng định cái chơn tướng của vạn vật hữu hình, tức nhiên chúng ta chỉ học phương pháp cách vật trí tri.

Chúng ta đã thấy cái trở lực, biết bao nhiêu khó khăn, huống chi các việc trong cơ bút thống hiệp cả sự khó khăn của Huyền Vi Cảnh với Hữu Hình Cảnh nữa, nó khó lắm, nếu luận điều ấy Bần Ðạo phải ngồi viết không biết bao nhiêu sách mới có thể tả ra mảy may được, lên tại giảng đài nầy 15 phút hay nửa giờ thuyết về cơ bút chẳng khác nào chúng ta cầm ly nước đổ xuống biển.

Ấy vậy, Bần Ðạo chỉ lấy cái đại cương của nó, nói cho Thánh Thể Ðức Chí Tôn và toàn cả con cái của Ngài nam nữ thấu đáo mảy may chút ít, đặng khỏi bị cơ bút làm cho đức tin tàn phá tiêu diệt mà chớ.

Bần Ðạo buộc mới đây phải lập Thánh Lịnh định khuôn luật của cơ bút, có nhiều lẽ Bần Ðạo khoan dung. Khoan dung ấy làm cho phiền lòng Ðức Lý;

Cho nên Ðức Lý trách Bần Ðạo cầm quyền Hộ Pháp trong tay điều trị điều ấy mà không định luật của nó để rối loạn cơ bút, nên Bần Ðạo lập Thánh Lịnh đó, cùng chẳng đã mới lập Thánh Lịnh, vì từ trước đến giờ Bần Ðạo để cho cơ bút tự do.

Bần Ðạo nói thật tại giảng đài nầy, Bần Ðạo thấu đáo được thánh ý Ðức Chí Tôn, Ngài lấy cái giả đặng lập cái thiệt, chỉ có tay Ông Trời làm được mà thôi chớ không có ai làm đặng hết.

Chính mình Ðại Từ Phụ hồi mới ban sơ đến đề 4 câu thi như vầy:

Phong Thần đừng tưởng chuyện mờ hồ,
Giữa biển ai từng gặp Lão Tô.
Mượn thế đặng toan phương giác thế,
Cũng như nương viết của chàng Hồ.

Lấy cái giả của đời, Ngài tạo cái thiệt của Ngài, duy có Ông Trời làm được mà thôi. Cái giả mà Ngài làm được.

Chính Bần Ðạo có thí nghiệm, Bần Ðạo có người bạn thiết ở ngoài đời, thi giỏi văn hay, bạn đồng chí với nhau biết tài lực nhau, người ấy nghĩ rằng cả cơ bút trong cửa Ðạo xuất hiện ra do đầu óc của Cao Thượng Phẩm và Bần Ðạo;

Người ấy cho rằng văn Cao Thượng Phẩm cũng hay, chính mình Bần Ðạo thì cũng giỏi, người ấy cho rằng cả Thánh Giáo ấy do Cao Thượng Phẩm và Bần Ðạo xuất hiện.

Bần Ðạo thấy cái nghi ấy, bây giờ muốn độ người Bần Ðạo phải làm thế nào?

Muốn thử giả thiệt đặng biết Ông Trời là ai, bạn làm ơn cầm cây viết đây, bạn là nhà văn muốn viết chi thì viết còn Bần Ðạo sẽ dâng sớ với Ðức Chí Tôn, Bần Ðạo làm một bài thi tứ tuyệt cầu xin với Ðức Chí Tôn cho biết sự chơn giả các quyền năng của Ngài đặng độ bạn.

Người bạn ấy cầm cây viết, viết ra 4 câu thi tứ tuyệt, chừng viết rồi Bần Ðạo đưa 4 câu thi Bần Ðạo đã làm để trong bao thơ, chừng xé ra coi họa đúng với 4 câu thi của bạn Bần Ðạo hỏi.

Bần Ðạo chỉ đầu óc phàm, trí khôn của ta là khí cụ của Ðấng Chí Linh kia cho bạn ngó thấy. Ðấng Chí Linh kia lấy cái giả của bạn làm cái thiệt đó vậy. Người bạn ấy tỉnh giấc lại, tự mình theo Ðạo, sự thật vậy.

Ôi ! Huyền diệu cơ bút, chúng ta không thể gì tả cho được, trong Càn khôn vũ trụ có hai ông chủ:

Ông chủ vô hình của Càn khôn vũ trụ, ông chủ vô hình trên cảnh thiêng liêng hằng sống, ấy là Ðấng Tạo Ðoan, là Ðấng Chí Linh, là Ðấng Ðại Từ Phụ.

Ông chủ thứ nhì là người tối linh trong vạn vật, tối linh trong vạn vật cốt yếu của Ðức Chí Tôn sanh ra loài người đặng lấy quyền của Ngài cầm quyền vạn linh hữu hình là cầm quyền vạn linh vô hình của Ngài đó vậy.

Bởi vậy Tiên Nho chúng ta nhìn nhận:

THIÊN THƯỢNG, THIÊN HẠ

  • Thiên Thượng là Ðức Chí Tôn,
  • Thiên Hạ là loài người.

Muốn đặng thấu đáo Càn khôn vũ trụ tinh thông trong vạn vật, Ðức Chí Tôn dùng cơ bút, Ngài nói rằng: – Một phần của con và một phần của Thầy hiệp nhứt mới thấu đáo Càn khôn vũ trụ tinh thông vạn vật.

Hai người chủ quyền ấy, một người về hữu hình, một người về vô hình hiệp lại với nhau làm chủ cơ thể Càn khôn vũ trụ có lạ chi ?

Lạ chăng là cây cơ của chúng ta đưa lên hợp lực hai quyền năng ấy, trong đó có cây cơ đưa lên là lấy hai cái sống của hai ông chủ làm chủ cái sống duy nhứt, đặng phục lịnh quyền hành Thiêng Liêng Ðức Chí Tôn xử dụng mà thôi, thì nó là cây viết Thiêng Liêng của Ðức Chí Tôn đó vậy.

Khéo, chúng ta phải khéo, cảnh vô vi Hữu Tử Thiên lại cũng có Vô Tử Thiên, chừng nào vô hàng phẩm đứng địa vị Vô Tử Thiên, tánh chất của họ cao siêu không còn phàm chất của họ.

Các Ðấng Thiêng Liêng còn ở trong Hữu Tử Thiên họ cũng như ta vậy, cũng có quân tử tiểu nhơn, cũng cá nhân cá tánh như ta vậy.

Các Ðấng ấy thế nào ta thế đó, có nhiều hàng phẩm ta không luận cùng, cũng có kẻ thì thân với ta, mà cũng có kẻ thù nghịch đáo để với chúng ta, không thể gì chúng ta hòa giải họ đặng.

Chúng ta đã ngó thấy Ðạo pháp nếu có Phật thì có Ma, có Trời thì có Quỉ, chúng ta chịu hai cửa, một là cửa thua hai là cửa ăn.

Các Chơn linh, từ bậc Hữu Tử Thiên trở xuống biết bao nhiêu mà nói. Họ không đáng gì là thầy ta mà họ mơ vọng dạy ta, biểu ta làm học trò họ, đám Chơn linh đó nhứt là ở trong Ðại Hải Chúng, đệ nhứt nguy hiểm hơn hết là Kim Quang Sứ tự là Quỉ Vương, nếu chúng ta đã tu rủi lầm nghe người thì làm đầy tớ cho người, làm môn sanh của người.

Có một điều Bần Ðạo thấy hiển nhiên trước mắt, khi Ðạo mới mở, Thánh Thể Ðức Chí Tôn còn thương yêu hòa ái với nhau, chưa đến đỗi chia rẽ, chưa đến nỗi thù địch, kế người đến, Kim Quang Sứ đến cầm cơ viết câu nầy:

Cửu phẩm Thần Tiên nể mặt ta.

Ông Giáo Sư B ở Kiêm Biên nói : "- Ông nào đây, chắc lớn lắm, bước ra quì xuống lạy."

Cơ viết luôn :

Thích ca dầu trọng khó giao hòa.

Kế ông C bước ra quì xuống lạy nữa. Cơ viết tiếp:

Lấy chơn thay giả tô Thiên vị.
Thắng bại phàm tâm liệu thế à ?

Tới chừng ký tên Kim Quang Sứ mới biết là quỉ vương, là Tà Giáo. Hai người nầy đã theo nó, bằng cớ hiển nhiên các bạn ngó thấy, các bạn của ta đã lầm cái thiệt ra cái giả.

Nếu không giải quyết được cái hư thiệt chúng ta phải theo Tà Giáo mà chớ. Duy có Ðức Chí Tôn lấy cái giả làm cái chơn được.

Kỳ tới Bần Ðạo giảng về Bí Pháp nhập Tịnh Ðường.

Thuyết Ðạo QIV / tr26

More topics .. .