Column 1 of row 1 | Column 2 of row 1 |
Column 1 of row 2 | Column 2 of row 2 |
Cô hồn - Ngạ quỉ
孤魂 - 餓鬼 |
A: Abandoned spirits - Starving demon. |
P: Âmes abandonnées - Démon affamé. |
Cô: Lẻ lo một mình. |
Hồn: linh hồn. |
Ngạ: đói quá. |
Quỉ: ma quỉ. |
Cô hồn là hồn người chết hiu quạnh, không có thân nhân lo nhang khói, cúng tế, nên hồn lạnh lẽo, chịu đói khát, phải vất vưởng không nơi nương tựa.
Ngạ quỉ là quỉ đói.
Theo Phật giáo, những người lúc sống có tánh quá bỏn xẻn, thấy người đói khát không giúp đỡ, đến khi chết, linh hồn bị đọa xuống Ðịa ngục làm Ngạ quỉ.
Có thân hình gầy ốm đầy lông lá, móng tay móng chân ló dài ra, cái bụng thì rất to, nhưng cái miệng thì nhỏ bằng lỗ kim, ăn uống không được, luôn luôn bị đói khát hành hạ rất khổ sở.
Nhân ngày Lễ Rằm Trung nguơn, 15-7-Canh Dần (1950) Ðức Phạm Hộ Pháp thuyết đạo nói về Cô hồn như sau:
Các phẩm chơn hồn đạt nhơn phẩm không có cô độc bao giờ. Nơi cảnh Hư linh hằng sống kia, người ta còn có gia đình, thân tộc, bạn tác, anh em của người ta, không có một chơn hồn nào đã đạt nhơn phẩm mà gọi là Cô hồn đặng.
Có hay chăng là thiên hạ tưởng vậy thôi, tưởng người chết không con nối hậu, không ai phụng tự, xiêu mồ lạc mả, người ta cho là Cô hồn. Sự thật không phải vậy.
Bần đạo lập lại một lần nữa, không có Cô hồn, chỉ có đám Ngạ quỉ súc sanh mà thôi.
Như các đẳng chơn hồn mà chúng ta cầu nguyện trong ngày Trung nguơn đây, là cốt yếu để cho họ giải quả thoát kiếp.
Có lẽ trước kia người ta biết một điều bí mật là các Ngạ quỉ súc sanh hay ăn uống, thường phá khuấy thiên hạ đặng kiếm ăn.
Còn chúng ta, ngày Trung nguơn hay Thượng nguơn, chúng ta cúng kiếng là cúng ông bà Tổ phụ, ông bà và bạn tác đồng sống với chúng ta mới qui liễu....
Nếu vị nào đạt được nhơn phẩm ở thế gian nầy, dầu cho cô quạnh thế nào, nhưng nơi cảnh Thiêng Liêng Hằng Sống kia, họ cũng có anh em bạn tác, gia đình của họ.
Chúng ta không có người nào cô độc hết, chỉ sợ có một điều là bạn tác, anh em, chị em đồng sống với chúng ta mà họ không tu, khi về cõi Thiêng Liêng Hằng Sống thì không thế gì gặp nhau được.
Cái đó mới vô phước và đáng sợ hơn hết.
Giờ phút nầy đừng cầu nguyện cho Cô hồn nữa, mà chúng ta cầu nguyện cho con cái Ðức Chí Tôn đủ năng lực để minh tâm kiến tánh, bảo trọng sanh mạng của họ mà thôi.