Column 1 of row 1 | Column 2 of row 1 |
Column 1 of row 2 | Column 2 of row 2 |
121. Tại Cuộc Hội Nghị Tôn Giáo Quốc Tế, Đức Hộ Pháp Gỡ Bế Tắc Cho Đại Đức Théranavapa
Trong dịp đi Pháp của Đức Hộ Pháp về hội nghị Genève, vấn đề Việt Nam và Pháp. Đức Hộ Pháp nhân dịp này, có gặp gỡ các vị đại diện của các tôn giáo cũng hội nghị về vấn đề tôn giáo.
Đức Ngài được biết các đại diện tôn giáo của các nước họ chê bai và không đồng tình về cách cư xử của một nhà tu hành, họ cũng bất đồng về quan điểm và hành vi của một nhà đã xuất gia. Đó là Đại Đức THÉRANAVAPA.
Số là: mỗi khi Đại Đức dùng cơm là có kẻ đệ tử phục dịch cho Đại Đức một cách tận tình cho đến đỗi phải quì xuống và đội mâm cơm trên đầu để dâng. Hình ảnh đó người Phương Tây cho là thái quá, mất quyền làm người, mất tự do và dân chủ.
Nên họ phản kháng theo lẽ tự nhiên, bài xích Đại Đức và cho ông là không tôn trọng nhân quyền, không tôn trọng giá trị con người.
Thấy Đại Đức không có phương cách để giải tỏa. Đức Hộ Pháp tội nghiệp cho ông. Đức Ngài mới đứng ra bào chữa, Ngài nói:
“Thưa quí vị. Tôi biết quí vị rất bất bình về hình ảnh hạ mình để tôn trọng vị Đại Đức một cách quá cao cả như vậy. Tôi chỉ xin nhắc lại cái nguồn gốc của sự việc trên để quí vị hiểu thêm.
Chẳng qua là xưa kia, khi Đức Thích Ca đắc đạo trở về, và Ngài bắt đầu cuộc hoằng hóa để giáo truyền Phật Pháp. Lòng mến mộ của thần dân trong nước đối với Ngài: Một là địa vị của một Thái Tử, hai là địa vị của một vị Phật.
Người xứ ấy tôn trọng, kính mến đến đỗi dâng cơm đội đầu. Từ đó thành ra cái lệ của xứ ấy rồi và truyền mãi cho đến ngày nay để dành cho các vị kế thừa Phật sau khi Phật tịch duyệt.
Cái lẽ ấy được các đệ tử tự nguyện làm nhiệm vụ. Chớ thật ra, vị Đại Đức có buộc họ làm vậy bao giờ, xin quí vị hỏi thử xem có như vậy không?
Ngay cả khi xưa kia, Đức Thích Ca đâu có bảo họ làm như thế bao giờ đâu; tại họ mến, họ thương, họ kính trọng thì họ tỏ ra như vậy, ai cản được lòng người.
Cũng vì lệ xưa mà thành truyền thống dành cho các vị đại đức chân tu, và cái hình ảnh mà quí vị thấy cũng không ngoài truyền thống nghi lễ của đất nước và dân tộc họ mà thôi. Đã là phong tục, tập quán thì làm sao mà trách được.”
Nghe Đức Hộ Pháp nói xong, tất cả quí đại diện tôn giáo như rõ ra, rồi thân thích với vị Đại Đức, không còn ngăn cách nữa.
Tối đến vị Đại Đức tìm đến nơi ở của Đức Ngài, ôm vào lòng, cảm ơn Đức Ngài đã kịp thời bênh vực và tháo gỡ bế tắc về mối thiện cảm mà ông dã vướng mắc trong lúc sáng.