Click here to sort by Book Click here to sort by Author Click here to read previous Book Click here to read next Book
Column 1 of row 1 Column 2 of row 1
Column 1 of row 2 Column 2 of row 2
↻ Close
ID33780 - Chương : 8. Vía Đức Cao Thượng Phẩm – Khổ nhọc và công lao vĩ đại của Ngài Cao Thuợng Phẩm để lại.
Sách : Lời Thuyết Đạo của Đức Hộ Pháp Q.5
Tác Giả : Đức Hộ Pháp PHẠM CÔNG TẮC (1890-1959)

8. Vía Đức Cao Thượng Phẩm – Khổ nhọc và công lao vĩ đại của Ngài Cao Thuợng Phẩm để lại.  

8. Vía Đức Cao Thượng Phẩm – Khổ nhọc và công lao vĩ đại của Ngài Cao Thuợng Phẩm để lại.
Tại Tháp Đức Cao Thượng Phẩm, ngày 01/03 năm Nhâm Thìn (1952).

Mỗi năm đến ngày kỷ niệm của Đức Cao Thượng Phẩm, chắc cả thảy những em út, anh chị người nào cũng đã biết Ngài.

Tưởng cũng có một cái tình cảm nồng nàn, nhứt là Bần Đạo là bạn đồng khổ của Ngài, bạn thiếu niên, bạn đường đời, bạn cửa Đạo, một kiếp người đối với kiếp sống của Bần Đạo có tình cảm mật thiết không thể tả được, đứng trước bàn vong linh của Ngài, dám chắc cả thảy mấy em đều khác, còn Bần Đạo vẫn khác.

Ôi! Biết bao nhiêu những di tích của Ngài để lụng lại tràn trề không thể tả cho hết, cái tình tri âm, tri kỷ với nhau trọn một đời biết tâm đức, biết tình cảm, biết tài năng với nhau trọn một kiếp, nếu có người bạn nào mà Ngài đã gọi cái tâm tình trọn vẹn hết, Bần Đạo tưởng có lẽ Bần Đạo là một người trong đấy.

Một người tài tử, cái lần yêu nước vô cùng của Ngài thì đã chán biết, bởi cái tình cảm như thế, cái tâm ái quốc phải là hơn ai mới được, cái đặc sắc hơn hết là Ngài có tình cảm đối với nước nhà, đối nòi giống của Ngài, cũng như Bần Đạo biết một đặc tính với một tinh thần của một người tài tử.

Một người yêu nước là riêng, về con người của Ngài, có cái cảm kích đối với nòi giống Việt Nam là một việc khác, chẳng khác nào như ta đã ngó thấy, một kẻ tài nhân kia nhất thời mà mình yêu ái kính phục.

Chẳng khác nào như ta đã ngó thấy trước mắt những người đạt đặng hạnh phúc danh vị bị suy sụp, chúng ta thương vì tội nghiệp cái tình cảm của Ngài đối lụng lại với quốc dân Việt Nam, đối lại với nước nhà của Ngài buổi nọ vậy.

Ôi ! Biết bao nhiêu trong thời buổi lệ thuộc, Ngài ngó trước mắt Ngài, đồng bào của Ngài, nước nhà của Ngài dám chắc rằng riêng biệt ra, đừng ai ngó thấy trong cảnh tối tăm, tịch mịch, thì bao nhiêu giọt lệ của Ngài đã đổ.

Vì cớ cho nên buổi khai Đạo rồi Đấng quyền năng tối linh ấy đã đến, Ngài đem cả tâm tình ấy, Ngài gởi cho Đấng đó, cũng như Bần Đạo đã gởi chỉ cầu nguyện một điều là xin quyền năng vô đối ấy.

Đem cái cân công bình thiêng liêng để nơi mặt thế, cho có mực thước một chút, nhứt là ái truất đến những kẻ khổ não về tinh thần, kẻ chịu được là vô luận, những người chịu không nỗi xin có một thế là an ủi.

Nếu toàn thể quốc dân Việt Nam biết rằng, tinh thần chịu lệ thuộc không nỗi, chỉ cầu nguyện một điều là một phương an ủi của Đấng ấy.

More topics .. .
Message