Click here to sort by Book Click here to sort by Author Click here to read previous Book Click here to read next Book
Column 1 of row 1 Column 2 of row 1
Column 1 of row 2 Column 2 of row 2
↻ Close
ID33912 - Chương : Hữu hình và Vô hình.
Sách : Luận Đạo Chơn Ngôn
dddn : Đức Quyền Giáo Tông LÊ VĂN TRUNG (1876 - 1934)

Hữu hình và Vô hình.  

Hữu hình và Vô hình.

Khoản trên đây tôi đã nói trong thế sự vạn vật vạn linh đều có đôi bên, một bên hữu hình và một bên vô hình, hữu hình hữu hoại, vô hình bất tiêu bất hoại.

Hữu hình là vật chi mình rờ nắm được như cái bàn, cái ghế, cục đá, khúc cây, cái xác phàm của ta đây là hữu hình vì ta rờ nắm được, ấy vậy xác phàm của ta phải tiêu phải diệt.

Còn vô hình như gió như mây, muôn năm ngàn kiếp gió mây có tận tuyệt bao giờ, mà đã có ai bắt gió đón mây cho được.

Linh hồn ta cũng như gió như mây vậy, thì bất tiêu bất diệt, nên phải luân hồi chuyển kiếp, tùy theo việc hành vi và công quả của ta câu kết nơi trần thế đây.

Hễ hiền thì thăng, dữ phải đọa, vay vay trả trả y theo Thiên Điều phân định, lổ kim không lọt, một mảy chẳng sai, nên Thánh nhơn Ngài có chỉ trong câu:

“Thiên võng khôi khôi, sơ nhi bất lậu”.

Than ôi! Ít người nghĩ cho kỹ trong cuộc trần thế nầy nhiều bẫy rập níu kéo chúng sanh đem thân trần cấu gieo miền trầm luân; ai ai cũng tranh giành nhau trên đường danh bể hoạn, lo ăn ngon mặc đẹp; ở lầu cao cát rộng, nhà dọc dãy ngang, thềm gấm sân hoa, tiêu xài huy hoát.

Than ôi! Đường thế bày trò hư hoại, chốn hí tràng qua lại ngựa xe. Ít ai ngó thấy các điều vinh huê sung sướng, ấy là sóng bủa chụp người, gài người trong biển thảm.

Than ôi! Nhơn loại chỉ biết đời, bao giờ nghĩ đến Đạo; người một họ mà nhiều khi nhìn như kẻ Tần người Việt, trong một làng một xóm cùng nhau mà coi như cách biển Sở sông Ngô!

Chỉ bo bo lo cho mình, một mình mình ấm, một mình mình no, một mình mình yên vui, một mình mình sung sướng! Từ sớm mai đến tối, từ tối đến sáng, thỏn mỏn lần lựa tháng ngày, cứ lo giành giựt, giựt giành lao thân tiêu tứ.

Ít ai nghĩ khi hồn lìa khỏi xác thì đem theo có một chữ tội với một chữ phước.

Người hiền tu tâm dưỡng tánh, biết thương đồng loại, biết giữ đạo nhơn luân, thì hồn được siêu thăng tịnh độ.

Người ít nhơn đức hơn nữa, nếu cũng có làm lành lo âm chất trong khi ở thế thì đầu thai lại làm người mà hưởng phước.

Còn kẻ vô đạo đức không kể nhơn luân, chẳng biết thờ Trời kỉnh Phật, Tiên, Thánh, ngăn cản đường tu của người thì phải bị đọa A Tỳ, chịu ngục hình khảo phạt trừng trị những tội ác đã gầy nên trên thế sự.

Ấy là những việc huyền bí nhiệm mầu trong Đạo.

Người muốn cho linh hồn khỏi mấy điều khổ nhọc ấy thì phải biết Đạo đặng trao giồi hạnh đức, phải lo tu tâm dưỡng tánh.

More topics .. .
Message