Column 1 of row 1 | Column 2 of row 1 |
Column 1 of row 2 | Column 2 of row 2 |
20. Đức Phật Mẫu (Bà Mẹ Thiêng Liêng) Ở Diêu Trì Cung
Hôm nào đến nay chúng ta lưu luyến nơi Cung Hiệp Thiên Hành Hoá. Chúng ta đã thấy nhiều điều hay ho về tinh thần. Có lẽ chúng ta muốn ở lại đây mãi mãi, nhưng nhiệm vụ của chúng ta là phải dục tấn nữa, phải tiến bộ trên Con Đường Thiêng Liêng Hằng Sống.
Chúng ta rất dễ đình lại ở đây, bởi vì Cung Hiệp Thiên Hành Hóa rất gần Diêu Trì Cung, nơi nhau rún của chúng ta, nên chẳng phải dễ gì mà đi đặng.
Các bạn nên nhớ rằng trong Vũ Trụ này, chúng ta phải làm khách lữ hành trên Con Đường Thiêng Liêng Hằng Sống vô tận. Nhưng đến nơi Cung ấy, dám chắc mình rất dễ ngưng bước vì chúng ta gặp đặng bà Mẹ yêu ái vô tận vô biên.
Các bạn thử tưởng tượng coi bà Mẹ ở nơi ấy có thâm tình với chúng ta ra sao! Bần Đạo đã kể lần trước, một trong những lần Bần Đạo thực sự có hạnh phúc là lần Bần Đạo nhìn thấy người mẹ ruột quá cố của mình nhập vào hình thể của Bà Mẹ Thiêng Liêng ở Diêu Trì Cung.
Ở đây chúng ta được xem lại tiền kiếp từ lúc mình còn là vật loại, rồi tiến hoá lên cho đến nhơn phẩm hay Thiên Thần. Chúng ta thấy mình hạnh phúc khi đạt địa vị trên Cõi Thiêng-Liêng và mình đau khổ khi đệ nhị xác thân của mình xuống làm người ở thế gian.
Bần Đạo nói điều trọng yếu hơn hết là Bà Mẹ Sanh của chúng ta (Phật Mẫu) giữ kết quả những điều thiện chúng ta làm được ở thế gian nguyên vẹn nơi Cung Diêu Trì. Đó là công nghiệp trên Cõi Thiêng-Liêng của chúng ta. Bà giữ gìn một cách cẩn thận chẳng khác chi những bà mẹ tại mặt thế này.
Trong những ngày lễ như ngày Chúa Giáng Sinh (Noel), mẹ mua đồ chơi cho con. Khi con bỏ không dùng nữa, mẹ đem cất vào một chỗ trong nhà, sắp xếp có thứ tự.
Đến khi con lớn khôn rồi, đem ra làm dấu tích thời sơ sanh của nó. Bà mẹ tại mặt thế này mà còn như vậy, huống chi Bà Mẹ Thiêng Liêng đã giữ kỷ vật chúng ta tạo ra trong ngàn muôn triệu kiếp sanh. Chắc chắn bà không thế nào mà không lưu luyến đặng. Tất cả những ký ức giữ ở Diêu Trì Cung đều làm chúng ta nhớ lại những tình cảm vô hạn.
Ngoài ra còn một điều trọng hệ nữa, đó cũng là nơi chúng ta được hưởng niềm hạnh phúc khi hội hiệp với thân tộc thiêng liêng của chúng ta. Các bạn suy nghĩ xem, nơi thế gian này, bất quá mình sống một trăm tuổi với gia đình mà thôi, rồi cũng phải về Cõi Thiêng-Liêng hằng sống.
Các thân tộc nơi Cung ấy đang chờ ta, đương trông ngóng buổi qui hồi của chúng ta. Họ muốn chúng ta trở về không uổng kiếp sanh. Thâm tình của họ với chúng ta từ buổi xa nhau thân thiết vô cùng.
Cần nhứt chúng ta phải biết, chúng ta là khách lữ hành, phải đi đây đi đó khắp cả Càn Khôn Vũ Trụ vô cùng tận. Giờ này chúng ta sống nơi trái địa cầu 68, xem đó là ngôi nhà thân thương nhứt của chúng ta.
Tưởng chắc ai cũng sợ chết lắm! Sợ chết, sợ phải lìa xa trái địa cầu 68 này. Cũng do sợ chết mà sa đọa. Nếu con người hiểu biết cái chết, thì họ không có bị khổ ải như vậy.
Bần Đạo nói quả quyết rằng trong Càn Khôn Vũ Trụ, trái địa cầu 68 này là hạng chót, hạng khổ não nhứt. Kiếp sanh nơi mặt địa cầu 68 này không đáng cho chúng ta lưu luyến. Địa cầu này khổ não lắm, khổ não hơn hết.
Nơi mặt thế này, chúng ta thường thấy những người phải đi xa xứ sở. Thân tộc họ ra bến tàu đưa đi. Người đi cũng khóc, kẻ ở cũng khóc. Khóc mà vẫn phải chia tay.
Làm khách lữ hành nơi cửa Thiêng Liêng Hằng Sống kia cũng vậy. Chúng ta phải dục tấn mãi trên nẻo đường Thiêng Liêng Hằng Sống không bờ bến. Trên Càn Khôn Vũ Trụ bao la, chúng ta phải đi cho hết cái đại nghiệp của Đức Chí Tôn. Chưa có Chơn Linh nào biết cái đại nghiệp vô biên ấy cho thấu đáo tận cùng.
Các bạn cứ đi theo Bần Đạo đặng bước vô Cửa Thiêng Liêng. Có hai nơi tối trọng tối yếu là Ngọc Hư Cung và Cực Lạc Thế Giái. Rồi Bần Đạo sẽ dắt các bạn đến hai nơi đó.
Bần Đạo nói thêm, tại thế gian này, bên Ấn Độ người ta đã lập tượng Đức Phật Mẫu từ ngàn xưa. Phật Giáo Ấn Độ gọi Ngài là Civa Phật. Đó là bức tượng chúng ta thấy ở trên nóc Bát Quái Đài của Toà Thánh đó.
Các bạn nhìn thấy có “Tinh Nhũ” nơi ngực của bức tượng đó. Hồi buổi Chí Tôn phân tánh. Ngài lấy Khí, tức là Ngài dùng cái “Linh Pháp” của Ngài biến tướng ra Phật Mẫu.
Phật Mẫu thuộc về Âm, Chí Tôn thuộc về Dương. Âm Dương hiệp lại mới biến hoá thành vạn vật lập ra Càn Khôn Vũ Trụ. Người Ấn Độ làm tượng Đức Civa Phật nửa giống đàn bà, nửa giống đàn ông. Bởi hồi đó con người chưa phân rõ chắc chắn là nam hay nữ (Âm hay Dương).
Nói theo Lão Giáo thì Thần tức nhiên là Đức Chí Tôn, Thần phân định Khí, Khí mới sanh ra Tinh. Còn nói theo Phật Giáo thì Đức Chí Tôn là Phật, Đức Phật Mẫu là Pháp, vạn vật trong Càn Khôn Vũ Trụ tức là Tăng.
Ấy vậy, đạo Phật có thờ Phật Mẫu chớ không phải là không. Dầu không thờ thì Đức Phật Mẫu vẫn có từ Tạo Thiên Lập Địa đến giờ. Đó chính là Đấng tạo ra vạn linh đó vậy.
Kỳ tới Bần Đạo sẽ dẫn các bạn vô Ngọc Hư Cung coi Cung ấy là gì cho biết.